dīng líng
dīng shé
dīng luò
dīng dāng
dīng wèi
dīng lì
dīng yōu
dīng bù
dīng sāi
dīng chǒu
dīng bā
dīng bà
dīng shū
dīng juàn
dīng jiǎ
dīng dōng
dīng diǎn
dīng zé
dīng dàng
dīng yáo
dīng nán
dīng dāng
dīng chén
dīng yè
dīng líng
dīng rén
dīng nǚ
dīng dǎo
dīng hù
dīng lǎo
dīng lán
dīng sì
dīng zì
dīng kēng
dīng wēng
dīng zhì
dīng nú
dīng jiān
dīng dīng
dīng xī
dīng wán
dīng lián
dīng qiáng
dīng shāo
dīng jiàng
dīng tóu
dīng zhuàng
dīng shí
dīng mǐ
dīng mǎo
dīng shēn
dīng zhǔ
dīng nián
dīng chén
dīng bǐng
dīng dōng
dīng lì
dīng hài
dīng lì
dīng kè
dīng jí
dīng tián
dīng hài
dīng zhōng
dīng kuài
dīng níng
dīng fāng
dīng yín
dīng māo
dīng qióng
dīng fū
dīng qián
dīng jī
dīng xié
dīng cáo
dīng xiāng
dīng yì
dīng duì
dīng gōng
dīng bù
dīng líng
dīng chǎn
dīng bà
dīng kǒu
dīng bì
dīng wèi
dīng líng
dīng liáng
dīng qī
dīng cè
dīng wū
dīng fù
dīng zǐ
dīng jì
形容下雨的声音
形容伐木、下棋、弹琴hAo86.等声音
⒈ 壮健貌。
引唐白居易《画雕赞》诗:“鷙鸟之英,黑鵰丁丁;钩缀八爪,剑插六翎。”
⒉ 漫远貌。
引唐卢照邻《释疾文·悲夫》诗:“时眇眇兮岁冥冥,昼杳杳兮夜丁丁。”
唐皎然《和杨明府早秋游法华寺》诗:“寺扉隐天色,影刹遥丁丁。”
⒊ 指汉丁令威。参见“丁令威”。
引唐薛能《陈州刺史寄鹤》诗:“南守欲知多少重,抚毛千万唤丁丁。”
⒋ 冰冷貌。
引明无名氏《风月担·越调寨儿令》:“沉默默,冷丁丁,緑豆石磨儿不甚轻。”
⒌ 象声词。原指伐木声。
引《诗·小雅·伐木》:“伐木丁丁,鸟鸣嚶嚶。”
毛传:“丁丁,伐木声也。”
⒍ 广泛用于形容漏声、簷马声、棋声等。
引唐方干《陪李郎中夜宴》诗:“间世星郎夜宴时,丁丁寒漏滴声稀。”
元马致远《汉宫秋》第四折:“画簷间铁马响丁丁,宝殿中御榻冷清清。”
清金农《水北兰若与孔毓铭对棋即送归里》诗之一:“僧寮一局子丁丁,本欲忘机机反生。”
鲁迅《野草·秋夜》:“后窗的玻璃上丁丁地响,还有许多小飞虫乱撞。”
状声词:(1) 形容伐木的声音。《诗经.小雅.伐木》:「伐木丁丁,鸟鸣嘤嘤。」(2) 形容下雨的声音。唐.元稹〈景申秋〉诗八首之三:「嗢嗢簷霤凝,丁丁窗雨繁。」(3) 形容乐器弹奏的声音。唐.许浑〈听琵琶〉诗:「欲写明妃万里情,紫槽红拨夜丁丁。」(4) 形容下棋的声音。宋.王禹偁〈黄州新建小竹楼记〉:「宜围棋,子声丁丁然。」