dīng yáo
dīng kǒu
dīng lì
dīng jī
dīng luò
dīng líng
dīng jì
dīng qī
dīng yì
dīng zhōng
dīng zǐ
dīng juàn
dīng lián
dīng mǐ
dīng yè
dīng mǎo
dīng māo
dīng chǒu
dīng hù
dīng yōu
dīng dīng
dīng chǎn
dīng qián
dīng xiāng
dīng dǎo
dīng dōng
dīng gōng
dīng xié
dīng shēn
dīng liáng
dīng zé
dīng cè
dīng lán
dīng nú
dīng shū
dīng cáo
dīng lì
dīng líng
dīng duì
dīng tián
dīng diǎn
dīng fù
dīng zhǔ
dīng dōng
dīng líng
dīng lǎo
dīng lì
dīng wán
dīng bǐng
dīng jiān
dīng bì
dīng jiàng
dīng nán
dīng kēng
dīng dāng
dīng bā
dīng shāo
dīng kuài
dīng zì
dīng yín
dīng nǚ
dīng jiǎ
dīng fū
dīng rén
dīng wēng
dīng fāng
dīng hài
dīng qióng
dīng sāi
dīng dàng
dīng sì
dīng shé
dīng chén
dīng wèi
dīng wèi
dīng jí
dīng níng
dīng dāng
dīng xī
dīng kè
dīng bù
dīng chén
dīng zhuàng
dīng nián
dīng zhì
dīng qiáng
dīng bù
dīng tóu
dīng líng
dīng shí
dīng hài
dīng bà
dīng wū
dīng bà
guī zhuàng
hàn zhuàng
chōng zhuàng
dāng zhuàng
hóng zhuàng
gāng zhuàng
gǔn zhuàng
jí zhuàng
āi zhuàng
měng zhuàng
jù zhuàng
bīng zhuàng
jùn zhuàng
jiā zhuàng
zǎng zhuàng
chóng zhuàng
dùn zhuàng
yī zhuàng
fēng zhuàng
wěi zhuàng
mín zhuàng
jùn zhuàng
kuí zhuàng
qí zhuàng
jiān zhuàng
féi zhuàng
hóng zhuàng
hóng zhuàng
biāo zhuàng
dà zhuàng
jīng zhuàng
bǔ zhuàng
xiāo zhuàng
zhuó zhuàng
shèng zhuàng
qióng zhuàng
piào zhuàng
shào zhuàng
háo zhuàng
jùn zhuàng
cūn zhuàng
shuò zhuàng
qìng zhuàng
mǎng zhuàng
láo zhuàng
chěng zhuàng
kàng zhuàng
gāo zhuàng
dīng zhuàng
chǐ zhuàng
ài zhuàng
dǎn zhuàng
liè zhuàng
nián zhuàng
cháng zhuàng
zhōng zhuàng
qiáng zhuàng
zhēn zhuàng
yú zhuàng
cū zhuàng
jìn zhuàng
biāo zhuàng
jiàn zhuàng
fěi zhuàng
xiān zhuàng
hóng zhuàng
cū zhuàng
wàng zhuàng
xióng zhuàng
kè zhuàng
jiā zhuàng
cái zhuàng
bēi zhuàng
biāo zhuàng
jiā zhuàng
qiú zhuàng
báo zhuàng
dūn zhuàng
jī zhuàng
kuài zhuàng
kàng zhuàng
丁壮dīngzhuàng
(1) 健壮(好工具.)的人,指青壮年
英healthy and strong men⒈ 强壮,健壮。
引《管子·轻重戊》:“众鸟居其上,丁壮者胡丸操弹居其下,终目不归。”
《淮南子·人间训》:“当此之时,易子而食,析骸而炊,丁壮者死,老病童儿,皆上城,牢守而不下。”
清平步青《霞外攟屑·时事·丹经错认》:“王不常行彭祖之术,得寿三百岁,气力丁壮如五十时。”
⒉ 少壮的人。
引《史记·循吏列传》:“﹝子产﹞治郑二十六年而死,丁壮号哭,老人儿啼,曰:‘ 子产去我死乎!民将安归?’”
唐元结《奏免科率等状》:“丁壮在军中,老弱餽粮餉,三年已来,人实疲苦。”
《前汉书平话》卷上:“﹝陈平﹞又令在城百姓丁壮,尽要上城守护,无得失误。”
夏燮《中西纪事·粤民义师》:“﹝三元里﹞绅民喋血,丁壮荷戈,誓与英人为不共之仇。”
⒊ 指人口;家口。
引清蒲松龄《聊斋志异·张诚》:“别驾问:‘贵族在豫,几何丁壮?’ 訥曰:‘无有。父少齐人,流寓於豫。’”
到达兵役年龄的少壮男子。《汉书.卷六四上.严励传》:「丁壮从军,老弱转饷,居者无食,行者无粮。」也作「壮丁」。
1. 天干的第四位,用于作顺序第四的代称:丁是丁,卯是卯。
2. 成年男子。
3. 人口。
4. 从事某种劳动的人:园丁。
壮读音:zhuàng壮zhuāng(名)姓。壮zhuàng(1)基本义:(形)强壮:(形)强壮(2)(形)雄壮;大:~观|~志。(3)(动)加强;使壮大:~胆|~声势。