dīng rén
dīng nǚ
dīng wèi
dīng bǐng
dīng lì
dīng bù
dīng zhuàng
dīng gōng
dīng nán
dīng mǐ
dīng yáo
dīng bā
dīng luò
dīng xié
dīng qián
dīng hài
dīng māo
dīng qióng
dīng sāi
dīng jiān
dīng shēn
dīng dāng
dīng wēng
dīng bà
dīng cáo
dīng líng
dīng níng
dīng fāng
dīng fù
dīng bà
dīng lì
dīng jī
dīng dīng
dīng yì
dīng yè
dīng bì
dīng cè
dīng shí
dīng kǒu
dīng shū
dīng zhì
dīng fū
dīng bù
dīng hù
dīng yōu
dīng liáng
dīng wán
dīng dàng
dīng chén
dīng zǐ
dīng mǎo
dīng shāo
dīng xī
dīng dōng
dīng chǎn
dīng zhōng
dīng kēng
dīng lǎo
dīng xiāng
dīng líng
dīng dǎo
dīng chǒu
dīng hài
dīng juàn
dīng jí
dīng lán
dīng wèi
dīng líng
dīng wū
dīng dōng
dīng zì
dīng tián
dīng tóu
dīng yín
dīng zhǔ
dīng lì
dīng qī
dīng chén
dīng nú
dīng zé
dīng líng
dīng sì
dīng kuài
dīng diǎn
dīng jiǎ
dīng jì
dīng shé
dīng duì
dīng lián
dīng dāng
dīng qiáng
dīng nián
dīng jiàng
dīng kè
suí níng
cháng níng
yàn níng
ān níng
guī níng
wú nìng
wù níng
hé níng
wèn níng
jí níng
qú níng
dǐ níng
bǎo níng
kuāng níng
yǐ níng
píng níng
lái níng
yù níng
bì níng
dàn níng
dīng níng
qīng níng
liè níng
yì níng
mǐ níng
huáng níng
jī níng
hóng níng
chéng níng
huáng níng
tài níng
kuò níng
jù níng
yīng níng
wǎng níng
wéi níng
dìng níng
xiū níng
jìng níng
xū níng
huāng níng
mì níng
fēng níng
shēng níng
mǐ níng
hé níng
dǐ níng
dà níng
xié níng
kè níng
jí níng
dàn níng
jiǎ níng
kāng níng
gào níng
wài níng
chéng níng
dāng níng
yǒng níng
huáng níng
huí níng
fǔ níng
yàn níng
hú níng
bù níng
xián níng
丁宁dīngníng
(1)hAo86.叮咛,反复地嘱咐
英give careful instructions repeatedly⒈ 古代乐器名。即钲,似钟而小。
引《国语·吴语》:“昧明,王乃秉枹,亲就鸣鐘鼓。丁寧,錞于振鐸,勇怯尽应。”
韦昭注:“丁寧,谓鉦也,军行鸣之,与鼓相应。”
⒉ 形容乐器所发出的声响。
引唐王建《宫词》之二九:“琵琶先抹六幺头,小管丁寧侧调愁。”
清黄景仁《绮怀》诗之二:“敛袖搊成絃杂拉,隔窗掺碎鼓丁寧。”
⒊ 嘱咐,告诫。
引《诗·小雅·采薇》“曰归曰归,岁亦莫止” 汉郑玄笺:“丁寧归期,定其心也。”
《汉书·谷永传》:“二者(日食、地震)同日俱发,以丁寧陛下,厥咎不远,宜厚求诸身。”
颜师古注:“丁寧,谓再三告示也。”
宋陈与义《遥碧轩作呈使君少隐时欲赴召》诗:“丁寧云雨莫作厄,明日青山当逐客。”
清纳兰性德《为友人赋》之五:“皑皑自许人如雪,何必丁寧繫臂纱。”
沙汀《在祠堂里》:“‘你把风背着刮呀。’连长生涩地丁宁道。”
⒋ 言语恳切貌。
引唐张籍《卧疾》诗:“童僕各忧愁,杵臼无停声。见我形顦顇,劝药语丁寧。”
元倪瓒《自松陵过华亭》诗:“竹西鶯语太丁寧,斜日山光澹翠屏。”
清高其倬《蓟州新城》诗:“陛辞涕汍澜,密詔言丁寧。”
⒌ 音讯,消息。
引唐韩愈《华山女》诗:“仙梯难攀俗缘重,浪凭青鸟通丁寧。”
宋苏轼《次韵子由送家退翁知怀安军》诗:“永怀旧山叟,凭君寄丁寧。”
嘱咐。《乐府诗集.卷七三.杂曲歌辞十三.古辞.焦仲卿妻》:「兰芝初还时,府吏见丁宁,结誓不别离。」《三国演义.第九六回》:「吾累次丁宁告戒,街亭是吾根本。汝以全家之命,领此重任。」也作「叮咛」。
1. 天干的第四位,用于作顺序第四的代称:丁是丁,卯是卯。
2. 成年男子。
3. 人口。
4. 从事某种劳动的人:园丁。
宁读音:níng,nìng[ níng ]1. 平安,安定:宁静。宁谧。息事宁人。
2. 已嫁的女子或在外子女回家省视父母:宁亲。归宁。
3. 守父母之丧,丧假:“前博士弟子父母死,予宁三年”。
4. 中国江苏省南京市的别称。
5. 中国宁夏回族自治区的简称。