lǎng gé
lǎng jùn
lǎng yán
lǎng shēng
lǎng míng
lǎng mài
lǎng chàng
lǎng liè
lǎng ōu
lǎng xīng
lǎng yào
lǎng jīn
lǎng jiàn
lǎng ào
lǎng dàn
lǎng pǔ
lǎng jùn
lǎng pò
lǎng mì
lǎng shí
lǎng yú
lǎng chè
lǎng xī
lǎng dí
lǎng shuǎng
lǎng jìng
lǎng huō
lǎng yí
lǎng dú
lǎng yù
lǎng kàng
lǎng jiē
lǎng bào
lǎng yín
lǎng yùn
lǎng yì
lǎng rì
lǎng bái
lǎng kàng
lǎng jùn
lǎng chàng
lǎng liàn
lǎng jì
lǎng sòng
lǎng xù
lǎng yǒng
lǎng chè
lǎng qín
lǎng rán
lǎng wù
lǎng yào
lǎng diào
lǎng shàn
lǎng huàng
lǎng kè
lǎng mù
lǎng yàn
lǎng fěng
lǎng xiù
lǎng qīng
lǎng lì
lǎng yè
lǎng yuè
lǎng gè
lǎng shēng
lǎng xiào
lǎng jìng
lǎng zhú
lǎng jié
lǎng jié
lǎng lǎng
lǎng xīn
lǎng dàn
lǎng dá
lǎng bá
lǎng wù
lǎng zhào
lǎng rùn
lǎng dú
yán yín
shěn yín
gē yín
bēi yín
yuán yín
chén yín
dī yín
shēn yín
xiào yín
lǎng yín
xiāo yín
jìn yín
hào yín
bā yín
fèng yín
kǔ yín
kuáng yín
yuè yín
yīng yín
gū yín
háo yín
tāo yín
wú yín
huá yín
qiān yín
ǒu yín
chóu yín
míng yín
kū yín
lián yín
wén yín
jiā yín
niǎo yín
màn yín
màn yín
qióng yín
xíng yín
lěng yín
qiū yín
mò yín
chàng yín
lǚ yín
yǒng yín
qīng yín
qiāo yín
fù yín
qū yín
cháng yín
qī yín
āi yín
dú yín
tuó yín
lóng yín
chán yín
chǔ yín
ōu yín
fú yín
qiǎn yín
⒈ 高声吟诵。
引唐段成式《酉阳杂俎续集·支诺皋下》:“﹝女﹞执红笺题诗一首,笑授暇,暇因朗吟之。”
宋张炎《台城路·送周方山之吴》词:“朗吟未了西湖酒,惊心又歌南浦。”
清纪昀《阅微草堂笔记·滦阳消夏录五》:“朗吟数百言,句句手自击节。”
郭沫若《<戏的念词与诗的朗诵>序》:“中国旧时对于诗歌本来有朗吟的办法。”
清朱焘《北窗呓语》:“始则一蝉朗吟,渐而羣蝉竞和。”
朗lǎng(1)本义:明朗。(形)光线充足;明亮:明朗。(形)光线充足;明亮(2)本义:明朗。(形)声音清晰响亮:明朗。(形)声音清晰响亮
吟读音:yín吟yín(1)(动)吟咏:~诗|~颂|~唱。(2)(名)古典诗歌的一种名称:《秦妇~》。