shè kè
shè miào
shè gǎo
shè xī
shè tuán
shè mù
shè qún
shè xué
shè shén
shè shì
shè gǔ
shè qián
shè zhǎng
shè huì
shè běi
shè shǔ
shè sài
shè zōng
shè guǐ
shè qū
shè jiào
shè zǎi
shè jiāo
shè lín
shè qíng
shè wéi
shè tán
shè lì
shè sǐ
shè jì
shè yàn
shè gōng
shè yuán
shè shī
shè bó
shè jì
shè rén
shè yuán
shè míng
shè nán
shè cāng
shè xì
shè wēng
xǔ sài
méi sài
qiú sài
shè sài
chóu sài
chūn sài
jìng sài
dá sài
fù sài
yà sài
chū sài
bǐ sài
chóu sài
cí sài
bǐ sài
dí sài
qiū sài
bào sài
wú sài
dà sài
cūn sài
bó sài
tián sài
gào sài
qǐ sài
chěng sài
dǎo sài
bēi sài
chū sài
yù sài
jué sài
qí sài
lián sài
yíng sài
yì sài
jìng sài
jìn sài
dǔ sài
⒈ 指社日迎神赛会。这是古代农民祭祀土神的一种风俗。
引《三国演义》第四回:“时当二月,村民社赛,男女皆集。”
社shè(1)(名)共同工作或生活的一种集体组织:报~|合作~。(2)(名)古代把土神和祭土神的地方、日子和祭礼都叫社:春~|~日|~稷。
赛读音:sài[ sài ]1. 比胜负,比好坏,竞争:比赛。竞赛。赛场。
2. 胜似,比得过:一个赛一个,都不一般。
3. 好似,比得上:简直赛真的。
4. 旧时祭祀酬报神恩的迷信活动:赛神。赛会。赛社。