shè qián
shè lì
shè tán
shè miào
shè bó
shè jiāo
shè xué
shè jì
shè zōng
shè zǎi
shè wēng
shè sài
shè gōng
shè xì
shè qíng
shè wéi
shè yuán
shè sǐ
shè rén
shè shǔ
shè xī
shè lín
shè nán
shè kè
shè tuán
shè shī
shè cāng
shè běi
shè yàn
shè yuán
shè gǔ
shè mù
shè gǎo
shè zhǎng
shè jiào
shè huì
shè shì
shè guǐ
shè qún
shè qū
shè shén
shè jì
shè míng
shè míng
jī míng
xiāo míng
hǒu míng
qiāng míng
lù míng
yōng míng
zì míng
āi míng
jiāo míng
yú míng
tà míng
zhōng míng
hé míng
guàn míng
gòng míng
shēn míng
hōng míng
léi míng
xiāo míng
chán míng
ěr míng
suān míng
cháng míng
zhēng míng
fèng míng
zhōng míng
yīng míng
bí míng
bēi míng
dòu míng
wā míng
xiào míng
yē míng
tí míng
háo míng
yù míng
yín míng
hū míng
yī míng
niú míng
hán míng
gòu míng
hóu míng
sī míng
lóng míng
yīng míng
jīng míng
yuān míng
jiū míng
jiàn míng
hǒu míng
hè míng
bào míng
fēi míng
chuǎn míng
tuó míng
xiào míng
tuān míng
luán míng
⒈ 古时乡里立社,种植其土所宜之木。古人认为社木发出声响预兆有变异。
引三国魏李康《运命论》:“夫黄河清而圣人生,里社鸣而圣人出。”
宋王禹偁《缴连寿宁节功德疏表》:“右伏以河清社鸣,千载啟兴王之道;天长地久,万邦倾祝圣之心。”
社shè(1)(名)共同工作或生活的一种集体组织:报~|合作~。(2)(名)古代把土神和祭土神的地方、日子和祭礼都叫社:春~|~日|~稷。
鸣读音:míng鸣míng(1)(动)(鸟兽或昆虫)叫:鸡~|蝉~。(2)(动)发出声音;使发出声音:雷~|耳~。(3)(动)表达;发表(情感、意见、主张):~谢|~冤。