nà shù
zǎng shù
fàn shù
qī shù
èr shù
juē shù
huàn shù
ráo shù
mù shù
chù shù
bì shù
pú shù
jié shù
yān shù
sī shù
jié shù
jiǎ shù
fà shù
qiáo shù
tī shù
jiàn shù
jí shù
héng shù
jiàn shù
qún shù
niè shù
cūn shù
tī shù
pǐ shù
tóng shù
bì shù
nèi shù
zhí shù
tóng shù
dào shù
qiáng shù
zéi shù
chán shù
jué shù
biāo shù
xiǎo shù
ān shù
quán shù
hūn shù
jiāo shù
jiǎo shù
yǎn shù
nì shù
zōu shù
jìn shù
dāng shù
fù shù
bī shù
kuáng shù
ér shù
jiān shù
sì shù
huá shù
⒈ 直竖貌。
引元无名氏《独角牛》第二折:“将我这神眉剔竖。把我这病眼来睁开。”
《警世通言·三现身包龙图断冤》:“押司娘听得説,柳眉剔竖,星眼圆睁。”
《天雨花》第十三回:“柳眉剔竪重重怨,何来光棍敢胡行。”
直立竖起。元.无名氏《朱砂担.第一折》:「我见他忽的眉剔竖,秃的眼圆睁,諕的我腾的撒了台盏,哄的丢了魂灵!」也作「踢竖」。
剔tī(1)(动)分解骨肉;从骨头上把肉刮下来。(2)(动)从缝隙里往外挑。(3)(动)剔除。(4)(名)汉字的笔画。即挑(tiǎo)。
竖读音:shù竖(1)(形)跟地面垂直的:~井。(2)(形)从上到下的;从前到后的:画一条~线|~着再挖一道沟。(3)(动)使物体跟地面垂直:~电线杆。(4)(名)(~儿)汉字的笔画;形状是“|”。(5)〈书〉(名)年轻的仆人:~子。