shí jì
shí fān
shí bài
shí wáng
shí jiǔ
shí jǐn
shí mén
shí hào
shí jì
shí jiè
shí jì
shí wàng
shí lì
shí shēng
shí shǐ
shí dì
shí pín
shí niù
shí xiǎng
shí lián
shí qiān
shí kuǎn
shí èr
shí è
shí jiàn
shí yǒu
shí zǐ
shí jīng
shí fēn
shí jì
shí zì
shí shī
shí zhàng
shí yī
shí méi
shí sǐ
shí yì
shí tóu
shí quán
shí bù
shí xún
shí zuàn
shí zhōu
shí zǎi
shí diàn
shí shǒu
shí jiào
shí guò
shí rì
shí jià
shí wéi
shí jiāng
shí háng
shí yán
shí lài
shí qī
shí bàn
shí jīn
shí nián
shí sī
shí bù
shí fāng
shí zú
shí yì
shí yīn
shí kè
shí jiǎo
shí mó
shí yì
shí yuè
shí jiè
shí jǐn
shí chéng
shí shí
shí bù
shí jiǔ
shí zhāi
shí yáo
shí xí
shí shì
shí zhǐ
shí zāi
shí qiān
shí dào
shí kē
shí luàn
shí fǎn
shí péng
shí bèi
shí wàn
shí jiān
shí zhé
shí tíng
shí zhòng
shí huī
shí jiā
shí lǜ
shí gàn
shí gàn
shí dì
měi jiàn
huǒ jiàn
dōng jiàn
zhōng jiàn
hú jiàn
yí jiàn
qì jiàn
xián jiàn
shén jiàn
xìn jiàn
èr jiàn
chūn jiàn
guà jiàn
gēng jiàn
yǔ jiàn
hú jiàn
shí jiàn
lěng jiàn
jī jiàn
liú jiàn
lòu jiàn
zhú jiàn
yuè jiàn
zhāo jiàn
qiū jiàn
fàng jiàn
nǔ jiàn
lìng jiàn
ěr jiàn
shuǐ jiàn
cóng jiàn
yún jiàn
huǎn jiàn
dú jiàn
fēi jiàn
xiǎng jiàn
guǐ jiàn
míng jiàn
líng jiàn
xiǎo jiàn
xiū jiàn
jí jiàn
bào jiàn
lì jiàn
nèn jiàn
duān jiàn
xián jiàn
bǐ jiàn
hāo jiàn
yù jiàn
qiú jiàn
huò jiàn
pī jiàn
shé jiàn
shōu jiàn
chī jiàn
dāo jiàn
xiū jiàn
tǒng jiàn
shào jiàn
jīn jiàn
huà jiàn
nì jiàn
kān jiàn
niǎo jiàn
fā jiàn
chuán jiàn
yī jiàn
liǔ jiàn
lián jiàn
wǔ jiàn
xīng jiàn
yín jiàn
chán jiàn
bǎi jiàn
gǔ jiàn
àn jiàn
lù jiàn
fú jiàn
shè jiàn
biān jiàn
chì jiàn
唐时西突厥分其国为十部,每部命一人统辖,赐箭一支,号为十箭。亦称“[.好工具]十设 ”、“十姓部落 ”。
⒈ 唐时西突厥分其国为十部,每部命一人统辖,赐箭一支,号为十箭。亦称“十设”、“十姓部落”。
引《新唐书·突厥传下》:“可汗分其国为十部,部以一人统之,人授一箭,号十设,亦曰十箭……其下称一箭曰一部落,号十姓部落。”
十shí(1)(数)数目;九加一后所得。(2)(形)表示达到顶点:~足|~成。
箭读音:jiàn箭jiàn(名)古代兵器;长约二、三尺的细杆装上尖头;杆的末梢附有羽毛;搭在弓弩上发射。