biān zé
biān shā
biān chì
biān hū
biān chǐ
biān chuí
biān bèi
biān jiàn
biān miàn
biān dèng
biān cǎo
biān shāo
biān bì
biān jiǎn
biān qū
biān lè
biān gàng
biān zhé
biān chuí
biān shī
biān xuē
biān niǔ
biān biāo
biān sī
biān pèi
biān jiǎn
biān niú
biān zhuā
biān jǐng
biān mào
biān chì
biān dū
biān dēng
biān jī
biān shào
biān xíng
biān tǒng
biān fù
biān gǔ
biān pú
biān zhuó
biān bì
biān tà
biān mù
biān jié
biān chī
biān pǐ
biān pǔ
biān shí
biān chuí
biān máo
biān tuō
biān yuē
biān dǎ
biān dèng
biān lì
biān zhàng
biān shāo
biān zi
biān chǔ
biān cè
biān jiǎn
biān chūn
biān shāo
biān bào
biān mǐ
biān bǎn
biān hén
biān zhe
biān pào
biān fǔ
biān pū
biān xíng
biān dí
biān shēng
biān sǔn
biān yǐng
biān xuè
biān fá
biān jiā
biān shāo
chūn jiàn
bǐ jiàn
míng jiàn
nèn jiàn
shè jiàn
lěng jiàn
bǎi jiàn
fā jiàn
lián jiàn
chán jiàn
chuán jiàn
huǎn jiàn
hú jiàn
xīng jiàn
qì jiàn
jī jiàn
pī jiàn
kān jiàn
yù jiàn
shé jiàn
líng jiàn
shén jiàn
dú jiàn
liú jiàn
èr jiàn
gǔ jiàn
wǔ jiàn
dāo jiàn
yī jiàn
yǔ jiàn
bào jiàn
lìng jiàn
hāo jiàn
huà jiàn
měi jiàn
lù jiàn
huò jiàn
biān jiàn
shào jiàn
lì jiàn
zhāo jiàn
fàng jiàn
zhú jiàn
guǐ jiàn
fēi jiàn
jí jiàn
liǔ jiàn
xiǎo jiàn
shuǐ jiàn
xiū jiàn
ěr jiàn
qiū jiàn
dōng jiàn
zhōng jiàn
huǒ jiàn
xiǎng jiàn
shí jiàn
qiú jiàn
yín jiàn
xiū jiàn
xián jiàn
niǎo jiàn
cóng jiàn
chī jiàn
lòu jiàn
chì jiàn
yí jiàn
jīn jiàn
fú jiàn
shōu jiàn
duān jiàn
nǔ jiàn
xìn jiàn
gēng jiàn
àn jiàn
yún jiàn
hú jiàn
nì jiàn
yuè jiàn
xián jiàn
guà jiàn
tǒng jiàn
⒈ 一种放在竿上所缀铜环(溜子)中发射的箭。
引明茅元仪《武备志·军资乘·器械一》:“鞭箭者,铜为溜子以发之。”
⒉ 宋代步兵的一种。
引《宋史·兵志一》:“雍熙三年,选两浙兵为鞭箭,次等者为忠节鞭箭。”
鞭biān(1)(名)鞭子;赶牲口的用具:皮~。(2)(名)古代的一种兵器;用铁做成;有节:钢~|竹节~。(3)(名)成串的爆竹:~炮。(4)(动)鞭打:~马。
箭读音:jiàn箭jiàn(名)古代兵器;长约二、三尺的细杆装上尖头;杆的末梢附有羽毛;搭在弓弩上发射。