cǎn jǔ
cǎn yù
cǎn sù
cǎn jǔ
cǎn jué
cǎn zǐ
cǎn jǐng
cǎn qiē
cǎn tòng
cǎn ěr
cǎn àn
cǎn chǔ
cǎn jì
cǎn biàn
cǎn kuàng
cǎn lǐn
cǎn bù
cǎn lǜ
cǎn yáng
cǎn shāng
cǎn liè
cǎn bào
cǎn róng
cǎn hé
cǎn è
cǎn huī
cǎn cù
cǎn liè
cǎn jié
cǎn jiē
cǎn dàn
cǎn xù
cǎn hū
cǎn xiàng
cǎn yù
cǎn fù
cǎn shū
cǎn dá
cǎn kè
cǎn xiū
cǎn lǐn
cǎn jiào
cǎn jìn
cǎn jí
cǎn wáng
cǎn kǔ
cǎn chuàng
cǎn àn
cǎn bài
cǎn qī
cǎn nüè
cǎn dàn
cǎn jié
cǎn shā
cǎn huáng
cǎn yīn
cǎn nù
cǎn dāo
cǎn lì
cǎn bái
cǎn jìng
cǎn shì
cǎn nán
cǎn cuì
cǎn huáng
cǎn zú
cǎn hào
cǎn jiē
cǎn yù
cǎn dú
cǎn hèn
cǎn qī
cǎn kù
cǎn cè
cǎn pì
cǎn yán
cǎn yān
cǎn lǜ
cǎn jù
cǎn hé
cǎn huò
cǎn hé
cǎn tòng
cǎn yuàn
cǎn àn
cǎn kuì
cǎn qī
cǎn cù
cǎn lù
cǎn rán
cǎn fú
cǎn dài
cǎn tì
cǎn lǐn
cǎn huái
cǎn lì
cǎn zhuàng
cǎn dú
cǎn wén
cǎn kuì
cǎn dào
cǎn zhòng
cǎn cǎn
cǎn jí
cǎn àn
cǎn liè
cǎn mù
cǎn xiào
kǎi cè
gǎn cè
cǎn cè
cí cè
zhūn cè
shāng cè
jiāo cè
qī cè
tòng cè
mǐn cè
xī cè
kěn cè
chuàng cè
cán cè
bēi cè
cǎn cè
kuì cè
wǎn cè
wū cè
āi cè
fèn cè
cǔn cè
fěi cè
mǐn cè
suān cè
jiē cè
kǔn cè
rén cè
zhěn cè
chǔ cè
kuǎn cè
lián cè
hài cè
yǐn cè
jīn cè
⒈ 忧戚;悲痛。
引晋陆机《<愍思赋>序》:“衔恤哀伤……故作此赋,以紓惨惻之感。”
唐裴铏《传奇·颜濬》:“询之土人,乃陈朝宫人墓。 濬惨惻而返。”
明张景《飞丸记·权门狼狈》:“山青水白,眼前皆惨惻。万里风尘,万里风尘,别离顷刻。”
清蒲松龄《聊斋志异·珊瑚》:“生惨惻不能尽词而退。”
忧伤凄恻。
惨cǎn(1)(形)悲惨;凄惨:~不忍睹。(2)(形)程度严重;利害:~败。(3)(形)凶恶;狠毒:~无人道。
恻读音:cè恻cè(形)悲伤、怜悯:悱~|~隐|~然|缠绵悱~。