cǎn hé
cǎn àn
cǎn yáng
cǎn zhòng
cǎn huī
cǎn xù
cǎn cuì
cǎn chǔ
cǎn lǐn
cǎn yù
cǎn cǎn
cǎn jù
cǎn qī
cǎn bào
cǎn dāo
cǎn shāng
cǎn kè
cǎn hào
cǎn kuàng
cǎn liè
cǎn lǜ
cǎn qī
cǎn yān
cǎn jiē
cǎn yuàn
cǎn cè
cǎn tòng
cǎn zhuàng
cǎn tì
cǎn wén
cǎn yīn
cǎn sù
cǎn huò
cǎn wáng
cǎn jìng
cǎn qiē
cǎn dàn
cǎn nüè
cǎn pì
cǎn zú
cǎn cù
cǎn jié
cǎn kǔ
cǎn kuì
cǎn róng
cǎn fú
cǎn hèn
cǎn shā
cǎn jǐng
cǎn zǐ
cǎn jié
cǎn fù
cǎn jì
cǎn jǔ
cǎn dài
cǎn yù
cǎn shū
cǎn lì
cǎn xiū
cǎn dàn
cǎn jué
cǎn kuì
cǎn lì
cǎn dú
cǎn hé
cǎn huáng
cǎn jìn
cǎn jǔ
cǎn nán
cǎn àn
cǎn qī
cǎn chuàng
cǎn àn
cǎn jiē
cǎn bù
cǎn mù
cǎn nù
cǎn huáng
cǎn yán
cǎn cù
cǎn liè
cǎn hū
cǎn jí
cǎn biàn
cǎn yù
cǎn tòng
cǎn lǜ
cǎn kù
cǎn shì
cǎn lù
cǎn jiào
cǎn ěr
cǎn è
cǎn jí
cǎn rán
cǎn hé
cǎn lǐn
cǎn huái
cǎn xiào
cǎn bái
cǎn àn
cǎn lǐn
cǎn dá
cǎn liè
cǎn xiàng
cǎn bài
cǎn dào
cǎn dú
cǎn chǔ
shāng chǔ
chen chǔ
chuàng chǔ
jí chǔ
xiàn chǔ
huān chǔ
fán chǔ
cuò chǔ
chuí chǔ
nán chǔ
sàn chǔ
xīn chǔ
xià chǔ
xīn chǔ
jùn chǔ
huāng chǔ
kù chǔ
chóu chǔ
zhāng chǔ
xī chǔ
qīng chu
jiǎ chǔ
cháng chǔ
chuí chǔ
jiǎ chǔ
qiáo chǔ
běi chǔ
kǎo chǔ
zé chǔ
péng chǔ
bǎng chǔ
cè chǔ
jiǎ chǔ
jùn chǔ
sān chǔ
biān chǔ
jīng chǔ
wú chǔ
tà chǔ
kǎo chǔ
jī chǔ
āi chǔ
cōng chǔ
liǎng chǔ
zhēn chǔ
hè chǔ
xīn chǔ
sù chǔ
chuí chǔ
xī chǔ
qí chǔ
qī chǔ
bēi chǔ
zhàng chǔ
jǐ chǔ
chuàng chǔ
suān chǔ
bà chǔ
cún chǔ
mán chǔ
héng chǔ
shēn chǔ
huá chǔ
píng chǔ
kǔ chǔ
dào chǔ
zǔ chǔ
páng chǔ
jiàn chǔ
shù chǔ
tòng chǔ
hán chǔ
huī chǔ
jī chǔ
èr chǔ
⒈ 犹痛苦。
引《南史·萧季敞传》:“﹝季敞﹞军败,奔山中,为蛭所嚙,肉都尽而死,惨楚备至,后为村人所斩。”
《新唐书·忠义传上·安金藏》:“有诬皇嗣异谋者, 武后詔来俊臣问状,左右畏惨楚,欲引服。”
清东轩主人《述异记·青蛙神》:“忽两眼肿痛,突如蛙目,惨楚不胜。”
惨cǎn(1)(形)悲惨;凄惨:~不忍睹。(2)(形)程度严重;利害:~败。(3)(形)凶恶;狠毒:~无人道。
楚读音:chǔ楚chǔ(1)(形)〈书〉痛苦:苦~。(2)(名)牡荆;落叶灌木;开青色或紫色的穗状小花;鲜叶供药用。(3)古国名。在今湖南;湖北一带;战国七雄之一:~国。(4)姓。