gēng diào
gēng chóu
gēng shì
gēng zuò
gēng tán
gēng dú
gēng lí
gēng yān
gēng chù
gēng zhù
gēng mù
gēng méng
gēng kěn
gēng nú
gēng fā
gēng qì
gēng shēn
gēng fū
gēng dú
gēng cán
gēng sāng
gēng zhòng
gēng niú
gēng nóng
gēng yún
gēng shē
gēng chán
gēng pán
gēng lǒng
gēng chē
gēng fān
gēng tún
gēng fù
gēng huò
gēng jí
gēng chú
gēng tóng
gēng fá
gēng yōu
gēng dào
gēng yōng
gēng yú
gēng zhī
gēng zhàn
gēng zhù
gēng sè
gēng sǒu
gēng xiè
gēng liǎn
gēng dì
gēng shē
gēng yán
gēng chú
gēng zhí
gēng guàn
gēng lěi
gēng jiè
gēng rén
gēng záo
gēng lí
gēng jià
gēng zhú
gēng huò
gēng fǎng
gēng shì
gēng liáo
gēng zhí
gēng yún
gēng nòu
gēng jù
gēng xué
gēng jí
gēng suō
gēng nán
gēng lì
gēng yì
gēng tián
⒈ 耕田除草。亦泛指农作。
引唐储光羲《田家杂兴》诗:“日旰懒耕锄,登高望川陆。”
清恽敬《三代因革论四》:“﹝黄帝﹞因民之欲便于耕锄饁饟守望,而以庐井合之。”
⒉ 犹铲除。
引宋陆游《老学庵笔记》卷十:“其数京之罪曰:‘列圣詒谋之宪度,扫荡无餘;一时异议之忠贤,耕锄略尽。’”
耕种除草。《三国演义.第三八回》:「亮久乐耕锄,懒于应世,不能奉命。」也作「耕耡」。
耕gēng(动)用犁把田里的土翻松:~田|~种|春~|精~细作。
锄读音:chú锄chú(1)(名)松土和除草的用具:~头。(2)(动)用锄松土除草:~地。(3)(动)铲除:~奸。