pǐ shì
pǐ gài
pǐ yóu
pǐ zhū
pǐ shǒu
pǐ shù
pǐ rán
pǐ zhì
pǐ chái
pǐ fū
pǐ dí
pǐ lè
pǐ shù
pǐ mǎ
pǐ sì
pǐ chóu
pǐ liè
pǐ jū
pǐ hǎo
pǐ bǐ
pǐ lǚ
pǐ yà
pǐ chǔ
pǐ rú
pǐ pèi
pǐ yù
pǐ duàn
pǐ ǒu
pǐ rén
pǐ pìn
pǐ dí
pǐ zhǐ
pǐ sù
pǐ qún
pǐ chóu
pǐ yì
pǐ chí
pǐ shuāng
pǐ tou
pǐ liàn
pǐ qín
pǐ zhí
pǐ xiū
pǐ pū
pǐ niǎo
pǐ hé
pǐ ǒu
pǐ chú
pǐ lóu
pǐ fù
pāi ǒu
bù ǒu
bǐ ǒu
táo ǒu
rén ǒu
zhī ǒu
cān ǒu
huì ǒu
pián ǒu
yǐ ǒu
hé ǒu
pǐ ǒu
kàng ǒu
pái ǒu
fēi ǒu
shī ǒu
qiú ǒu
zhēn ǒu
sàng ǒu
kàng ǒu
chóu ǒu
tí ǒu
huò ǒu
wú ǒu
yīn ǒu
chái ǒu
jiā ǒu
dìng ǒu
fēi ǒu
cáo ǒu
guì ǒu
dí ǒu
mì ǒu
xiāng ǒu
mù ǒu
xié ǒu
jī ǒu
dǎng ǒu
shǎo ǒu
yě ǒu
wèi ǒu
jī ǒu
zé ǒu
yuān ǒu
shēng ǒu
pì ǒu
lì ǒu
pèi ǒu
tǔ ǒu
bàn ǒu
bèi ǒu
luán ǒu
lì ǒu
duì ǒu
mìng ǒu
lián ǒu
wán ǒu
jiā ǒu
pái ǒu
lì ǒu
àn ǒu
yuàn ǒu
guǎ ǒu
shī ǒu
jī ǒu
⒈ 配偶。
引《吕氏春秋·壹行》:“盗贼大姦也,而犹所得匹偶,又况於欲成大功乎?”
五代王仁裕《开元天宝遗事·牵红丝娶妇》:“吾女各有姿色,即不知谁是匹偶。”
《初刻拍案惊奇》卷二七:“家乡又远,若要别求匹偶,一时也未有其人。”
章炳麟《定复仇之是非》:“求匹偶者,本以逐欲,乃适足以长子孙。”
⒉ 婚配。
引《隋书·东夷传·流求国》:“﹝流求国﹞嫁娶以酒肴珠贝为娉,或男女相悦,便相匹偶。”
清蒲松龄《聊斋志异·江城》:“家无半间屋,南北流寓,何足匹偶?”
姚华《论文后编》:“犹之匹偶,得雌雄而相应。”
配偶、夫妇。
匹pǐ(1)(动)比得上;相当;相配:~敌|~配。(2)(动)单独:~夫。匹pǐ(1)(量)用于马、骡等:二~马。(2)(量)用于整卷的绸或布:一~绸子|两~布。
偶读音:ǒu[ ǒu ]1. 用木头或泥土等制成的人形:偶像。木偶戏。
2. 双,对,成双成对,与“奇(
)”相对:偶数。偶语(相对私语)。对偶。无独有偶。3. 事理上不一定要发生而发生的:偶或。偶然。偶合。偶尔。偶感。偶发事件。
4. 指丈夫或妻子:佳偶。配偶。