shī guì
shī sàn
shī jiào
shī zhuàn
shī bǐ
shī shēng
shī běn
shī jì
shī yù
shī dú
shī jì
shī shí
shī yǔn
shī líng
shī xiào
shī lù
shī qiè
shī lù
shī bài
shī shēn
shī sǔn
shī chóu
shī dào
shī jiāo
shī bào
shī huān
shī dì
shī liàn
shī héng
shī dé
shī huān
shī guò
shī dàn
shī shuǐ
shī jīng
shī rì
shī lǜ
shī zhòng
shī lòu
shī qiè
shī mèi
shī zhèng
shī xiàn
shī cì
shī tú
shī jī
shī lòu
shī yīn
shī pò
shī qī
shī kòng
shī yǔn
shī zhǐ
shī huǐ
shī zé
shī róng
shī zhēn
shī shōu
shī yíng
shī wáng
shī dù
shī tài
shī wǔ
shī zhòng
shī shì
shī cháng
shī hòu
shī jù
shī shí
shī yuē
shī wàng
shī wù
shī huǒ
shī cōng
shī diào
shī duì
shī yán
shī zhǐ
shī ǒu
shī ài
shī yì
shī xuè
shī liè
shī sù
shī huò
shī miù
shī quán
shī xiě
shī cí
shī hù
shī chǒng
shī jǐ
shī yí
shī huì
shī hún
shī yì
shī cè
shī huāng
shī lún
shī ēn
shī mián
shī xīn
shī nì
shī bù
shī tú
shī yè
shī wù
shī yù
shī mì
shī tú
shī míng
shī jiǎn
shī chá
shī luò
shī què
shī zhuàng
shī hé
shī lì
shī cí
shī mín
shī cuò
shī hé
shī jìn
shī mào
shī chuán
shī qù
shī liàn
shī chóu
shī sàng
shī qún
shī mǎ
shī lǐ
shī wèi
shī cuò
shī kòng
shī dào
shī suàn
shī dé
shī zhí
shī zhōng
shī lǐ
shī guān
shī mí
shī zhù
shī rù
shī cè
shī zhěn
shī rèn
shī dàng
shī bǐng
shī sè
shī fù
shī xián
shī guó
shī shén
shī cái
shī zōng
shī pèi
shī cuò
shī diào
shī qún
shī shāng
shī zú
shī jī
shī shēng
shī tiáo
shī shǒu
shī jiē
shī shì
shī lán
shī chū
shī nián
shī shǒu
shī wàng
shī xìn
shī rén
shī bài
shī shàn
shī lì
shī qǐn
shī yuē
shī kǒu
shī mìng
shī hǎo
shī dān
shī zhēn
shī xié
shī zhuì
shī xiū
shī lè
shī hūn
mì ǒu
jī ǒu
yě ǒu
chóu ǒu
pái ǒu
wèi ǒu
dí ǒu
àn ǒu
pèi ǒu
sàng ǒu
jī ǒu
huò ǒu
rén ǒu
cān ǒu
pián ǒu
lì ǒu
kàng ǒu
pái ǒu
shǎo ǒu
bàn ǒu
zhī ǒu
bù ǒu
zé ǒu
jiā ǒu
guì ǒu
lì ǒu
fēi ǒu
yǐ ǒu
shī ǒu
bèi ǒu
huì ǒu
bǐ ǒu
kàng ǒu
tí ǒu
shī ǒu
lián ǒu
dǎng ǒu
xié ǒu
jiā ǒu
qiú ǒu
mù ǒu
wú ǒu
chái ǒu
tǔ ǒu
guǎ ǒu
yuàn ǒu
pì ǒu
lì ǒu
xiāng ǒu
duì ǒu
fēi ǒu
pǐ ǒu
wán ǒu
pāi ǒu
táo ǒu
mìng ǒu
dìng ǒu
yīn ǒu
hé ǒu
luán ǒu
zhēn ǒu
yuān ǒu
shēng ǒu
jī ǒu
cáo ǒu
⒈ 失去同伴。
引南朝宋颜延之《庭诰文》:“适值尊朋临座,稠览博论,而言不入於高听,人见弃於众视,则慌若迷涂失偶,黶如深夜撤烛。”
⒉ 死了配偶。
引宋梅尧臣《初冬夜坐忆桐城山行》诗:“老大官虽暇,失偶泪满睫。”
《花城》1981年第2期:“那个晚年失偶的老先生娶的是夫人,于是女人所带来的孩子便成了多余的东西。”
失shī(1)(动)失掉;丢掉:丧~。(2)(动)没有把握住:~手|~足。(3)(动)找不着:迷~方向。(4)(动)没有达到目的:~意。(5)(动)改变(常态):~声。(6)(动)违背;背弃:~信|~约。(7)(动)错误;过失:~误。
偶读音:ǒu[ ǒu ]1. 用木头或泥土等制成的人形:偶像。木偶戏。
2. 双,对,成双成对,与“奇(
)”相对:偶数。偶语(相对私语)。对偶。无独有偶。3. 事理上不一定要发生而发生的:偶或。偶然。偶合。偶尔。偶感。偶发事件。
4. 指丈夫或妻子:佳偶。配偶。