mìng fú
mìng hù
mìng fù
mìng shāng
mìng dèng
mìng gōng
mìng shǐ
mìng sù
mìng chē
mìng cì
mìng lì
mìng guī
mìng shì
mìng fēn
mìng piān
mìng míng
mìng chén
mìng jiào
mìng cí
mìng lù
mìng xí
mìng yùn
mìng gào
mìng jiǎn
mìng jiǔ
mìng lǚ
mìng lǚ
mìng tǎo
mìng tú
mìng qīng
mìng bó
mìng jiā
mìng gù
mìng shù
mìng jù
mìng gàn
mìng bǐ
mìng cái
mìng lǚ
mìng jiāo
mìng xiào
mìng guī
mìng fàn
mìng gēn
mìng rì
mìng kuài
mìng guò
mìng dài
mìng jiào
mìng guǎn
mìng pù
mìng mài
mìng yì
mìng jūn
mìng jià
mìng lù
mìng shì
mìng dà
mìng tí
mìng chēng
mìng zhōng
mìng jiē
mìng lè
mìng guān
mìng cǎi
mìng jué
mìng mén
mìng shù
mìng chuǎn
mìng yùn
mìng tōng
mìng qī
mìng tǐ
mìng lǚ
mìng guī
mìng gōng
mìng zǐ
mìng lì
mìng hé
mìng lóng
mìng zhǔ
mìng dìng
mìng shū
mìng jià
mìng zhǔ
mìng ǒu
mìng dú
mìng lìng
mìng guāng
mìng xiàng
mìng jiāng
mìng dì
mìng fū
mìng zōng
mìng jīn
mìng lù
mìng àn
mìng chì
mìng qiān
mìng jiè
mìng zhào
mìng kè
mìng guǎn
mìng cǎo
mìng xì
mìng guān
mìng jí
mìng shì
mìng jì
mìng xiàn
mìng mín
mìng dì
mìng lǐ
yě ǒu
kàng ǒu
bèi ǒu
pì ǒu
luán ǒu
jiā ǒu
mù ǒu
cáo ǒu
wán ǒu
wèi ǒu
yuān ǒu
dǎng ǒu
fēi ǒu
pái ǒu
táo ǒu
jiā ǒu
qiú ǒu
yǐ ǒu
lì ǒu
lì ǒu
lì ǒu
pǐ ǒu
lián ǒu
jī ǒu
guǎ ǒu
wú ǒu
rén ǒu
pèi ǒu
huò ǒu
jī ǒu
shī ǒu
bù ǒu
duì ǒu
sàng ǒu
zhēn ǒu
shēng ǒu
mì ǒu
zhī ǒu
kàng ǒu
pái ǒu
yuàn ǒu
bàn ǒu
dí ǒu
cān ǒu
bǐ ǒu
jī ǒu
yīn ǒu
guì ǒu
tí ǒu
xié ǒu
àn ǒu
hé ǒu
chái ǒu
shī ǒu
pāi ǒu
zé ǒu
pián ǒu
shǎo ǒu
fēi ǒu
mìng ǒu
xiāng ǒu
dìng ǒu
huì ǒu
chóu ǒu
tǔ ǒu
⒈ 与好运为偶。谓命运好。
引隋薛道衡《高祖文皇帝颂》:“臣轻生多幸,命偶兴运,趋事紫宸,驱驰丹陛。”
⒉ 下令遴选配偶。
引《清史稿·后妃传·高宗孝贤纯皇后》:“昔皇考之命偶,用抡德於名门。”
命mìng(1)(名)生命;性命。(2)(名)命运(3)(名):算~。(4)(名)(动)命令(5)(名);指派:~驾。(6)(名)(名)命令(7)(名);指示:奉~|待~。(8)(名)(动)给与(名称等):~名|~题。
偶读音:ǒu[ ǒu ]1. 用木头或泥土等制成的人形:偶像。木偶戏。
2. 双,对,成双成对,与“奇(
)”相对:偶数。偶语(相对私语)。对偶。无独有偶。3. 事理上不一定要发生而发生的:偶或。偶然。偶合。偶尔。偶感。偶发事件。
4. 指丈夫或妻子:佳偶。配偶。