chàng zǐ
chàng pái
chàng yáng
chàng yǒng
chàng ōu
chàng biàn
chàng guǎn
chàng lǎo
chàng shǒu
chàng chóu
chàng dǎo
chàng lǜ
chàng luàn
chāng yōu
chàng zhòu
chàng gōng
chàng yì
chàng jiā
chàng hū
chàng pái
chàng lùn
chàng hé
chàng suí
chàng yì
chàng zú
chàng lóu
chàng dǎo
chàng jué
chàng chóu
chàng jí
chàng móu
chàng fù
chàng dào
chàng kuáng
chàng dá
chāng tiáo
chàng yán
chàng nuò
chàng yuán
chàng sì
chàng mǔ
chàng yǐn
chàng zuò
chàng nǚ
chàng líng
chàng yǐn
chàng xù
chàng yáng
chàng mén
chàng shǐ
chàng míng
chàng guó
chàng xì
chàng fú
chāng jì
chàng rén
chàng lè
chàng jì
chàng dàng
chàng kuài
jiǔ kuáng
liáo kuáng
bèi kuáng
xù kuáng
yōng kuáng
chī kuáng
bào kuáng
zào kuáng
jué kuáng
qīng kuáng
hūn kuáng
qī kuáng
xǐng kuáng
zhà kuáng
jū kuáng
fēng kuáng
shī kuáng
fàng kuáng
jí kuáng
rè kuáng
jiāo kuáng
cū kuáng
chāng kuáng
fā kuáng
zhì kuáng
diān kuáng
fēng kuáng
màn kuáng
cū kuáng
zuì kuáng
zhàng kuáng
fàn kuáng
jiàn kuáng
zhāng kuáng
mí kuáng
yáng kuáng
zhāng kuáng
yú kuáng
qīng kuáng
zhāng kuáng
juàn kuáng
yù kuáng
yáng kuáng
yáng kuáng
yáng kuáng
qīng kuáng
ruǎn kuáng
zhāng kuáng
chāng kuáng
fēng kuáng
cāi kuáng
fā kuáng
chǔ kuáng
shū kuáng
diān kuáng
bìng kuáng
zhuā kuáng
chàng kuáng
xiōng kuáng
mǐ kuáng
yū kuáng
倡,通“猖 ”。变易情性,失去理智。
倡,通“(好工具.)猖 ”。横行无忌。
⒈ 倡,通“猖”。变易情性,失去理智。
引《敦煌变文汇录·秋胡变文》:“披髮倡狂,佯痴放騃。”
宋蔡絛《铁围山丛谈》卷五:“刘快活,信之黥卒也,不知何地人,始以倡狂避罪入山中。”
⒉ 倡,通“猖”。横行无忌。
引《新唐书·王式传》:“盗若倡狂,天诛不亟决,东南征赋闕矣,寧得以亿万计之乎?”
1. 发动,首先提出:倡言,倡始。倡议。倡导。提倡。首倡(首先提倡)。
2. 古同“唱”,唱和(hè)。
狂读音:kuáng狂kuáng(1)(形)精神失常;疯狂:发~|丧心病~。(2)(形)猛烈;声势大:~风|~奔的马。(3)(形)纵情地、无拘束地(多指欢乐):~喜|~欢。(4)(形)狂妄:~言。