fàn kuáng
fàn shùn
fàn mén
fàn wéi
fàn jiē
fàn chù
fàn bá
fàn sī
fàn jiàng
fàn shǔ
fàn yán
fàn tóu
fàn shì
fàn sāi
fàn kēi
fàn rén
fàn yí
fàn chuáng
fàn zhuō
fàn nù
fàn shé
fàn wěi
fàn shǒu
fàn shāng
fàn shēng
fàn wǔ
fàn èr
fàn zhì
fàn nán
fàn zhòng
fàn lì
fàn zuǐ
fàn kè
fàn yè
fàn diào
fàn shǎ
fàn qū
fàn xián
fàn jìng
fàn hán
fàn dǎo
fàn wǔ
fàn duì
fàn yán
fàn xìn
fàn zhāi
fàn nán
fàn chù
fàn liè
fàn lěi
fàn zuì
fàn lín
fàn fá
fàn xiāo
fàn kē
fàn fǎ
fàn shang
fàn lì
fàn guǎ
fàn biān
fàn juàn
fàn jiān
fàn bì
fàn huì
fàn guān
fàn jì
fàn hài
fàn suì
fàn dòu
fàn mìng
fàn fēn
fàn nì
fàn guī
fàn luàn
fàn àn
fàn bào
fàn lì
fàn zāng
fàn wēi
fàn yóu
fàn wēi
fàn jìn
fàn jiē
fàn jiào
fàn què
fàn jiàn
fàn kòu
fàn xiǎng
fàn sè
fàn è
fàn wéi
fàn hún
fàn jiè
fàn huàn
fàn xìng
fàn jiàn
fàn cuò
fàn xīn
fàn bìng
fàn yì
fàn chǐ
fàn mǎo
fàn lǜ
fàn guī
fàn zhèng
fàn chóu
fàn chù
fàn jiè
fàn jiān
fàn tǔ
fàn zhèng
fàn gàn
fàn liè
fàn kùn
fàn mào
fàn fēng
jiāo kuáng
diān kuáng
fēng kuáng
cū kuáng
chàng kuáng
bìng kuáng
fàn kuáng
mí kuáng
xù kuáng
juàn kuáng
cāi kuáng
rè kuáng
fàng kuáng
qī kuáng
chǔ kuáng
xiōng kuáng
zhà kuáng
fā kuáng
xǐng kuáng
mǐ kuáng
yū kuáng
liáo kuáng
fēng kuáng
chāng kuáng
jiǔ kuáng
yáng kuáng
zhàng kuáng
zhì kuáng
yōng kuáng
zhāng kuáng
chī kuáng
yú kuáng
yù kuáng
zuì kuáng
zhāng kuáng
zào kuáng
yáng kuáng
cū kuáng
jí kuáng
hūn kuáng
zhāng kuáng
qīng kuáng
diān kuáng
bào kuáng
yáng kuáng
màn kuáng
bèi kuáng
jū kuáng
zhuā kuáng
shī kuáng
jué kuáng
qīng kuáng
zhāng kuáng
shū kuáng
fā kuáng
ruǎn kuáng
yáng kuáng
jiàn kuáng
fēng kuáng
qīng kuáng
chāng kuáng
犹发狂。谓做事出于常情之外。
⒈ 犹发狂。谓做事出于常情之外。
引刘心武《班主任》:“他敢犯狂,我们就跟他斗!”
犯fàn(1)(动)违反;抵触:~法。(2)(动)侵犯:击退来~敌人。(3)(动)发作、发生:~病。(4)(名)指犯罪的人:战~。
狂读音:kuáng狂kuáng(1)(形)精神失常;疯狂:发~|丧心病~。(2)(形)猛烈;声势大:~风|~奔的马。(3)(形)纵情地、无拘束地(多指欢乐):~喜|~欢。(4)(形)狂妄:~言。