chī rén
chī zhǒng
chī qián
chī dùn
chī liàn
chī wán
chī wù
chī bìng
chī hān
chī chē
chī shǎ
chī fù
chī kàn
chī lǎn
chī dāi
chī jì
chī shuǎ
chī gǔ
chī zhèng
chī zi
chī hún
chī fēng
chī zhǎng
chī qíng
chī zhuō
chī lóng
chī kuáng
chī guǐ
chī zhì
chī niàn
chī fú
chī bèn
chī xīn
chī yíng
chī xiǎo
chī tū
chī dù
chī kè
chī wàng
chī qiú
chī dìng
chī mí
chī pǐ
chī lóng
chī dù
chī mèng
chī dāi
chī ér
chī jiàn
chī hàn
chī yǔ
chī mó
chī chóng
chī xiǎng
chī zuò
chī ái
chī hái
chī yú
chī jué
chī yū
chī xiào
chī zuì
chī wàng
chī tóu
chī xiàn
chī dǎo
chī yún
chī huò
chī zhuó
chī shuǐ
chī huà
chī féi
chī lì
chī shū
chī chuáng
ruǎn kuáng
yū kuáng
juàn kuáng
màn kuáng
fēng kuáng
chǔ kuáng
zhāng kuáng
jiǔ kuáng
yáng kuáng
jū kuáng
jí kuáng
zhà kuáng
zhāng kuáng
jiāo kuáng
diān kuáng
yù kuáng
fēng kuáng
fàng kuáng
mí kuáng
xù kuáng
fēng kuáng
hūn kuáng
zhì kuáng
xǐng kuáng
zào kuáng
yú kuáng
yáng kuáng
yáng kuáng
qīng kuáng
jué kuáng
yáng kuáng
zhàng kuáng
cū kuáng
zhuā kuáng
chàng kuáng
diān kuáng
jiàn kuáng
fā kuáng
bào kuáng
xiōng kuáng
zhāng kuáng
rè kuáng
bèi kuáng
shū kuáng
bìng kuáng
cū kuáng
shī kuáng
chāng kuáng
zhāng kuáng
qīng kuáng
qīng kuáng
qī kuáng
cāi kuáng
fàn kuáng
chī kuáng
fā kuáng
zuì kuáng
chāng kuáng
yōng kuáng
liáo kuáng
mǐ kuáng
痴狂chīkuáng
(1) 形容(对人或事物)极度地迷恋
.例他们都对篮球运动有股痴狂的爱英nonsensical⒈ 癫狂。
引《淮南子·俶真训》:“夫人之受於天者……一也,或通於神明,或不免於痴狂者何也?”
汉王充《论衡·率性》:“有痴狂之疾,歌啼於路,不晓东西,不睹燥湿,不觉疾病,不知飢饱,性已毁伤。”
沙汀《困兽记》十:“而她之忸怩,只是为了回答他那带点痴狂的凝视。”
⒉ 无知而纵情任性。
引唐元稹《六年春遣怀》诗之七:“童稚痴狂撩乱走,绣毬花仗满堂前。”
著迷于某物而成狂。
如:「他痴狂的爱上音响,甚至自己动手组合装配。」
痴chī(1)(形)傻;愚笨。(2)(形)极度迷恋某人或某种事物。(3)(形)〈方〉由于某种事物影响变傻了的;精神失常。
狂读音:kuáng狂kuáng(1)(形)精神失常;疯狂:发~|丧心病~。(2)(形)猛烈;声势大:~风|~奔的马。(3)(形)纵情地、无拘束地(多指欢乐):~喜|~欢。(4)(形)狂妄:~言。