bǎ bǐng
cùn bǐng
chán bǐng
tán bǐng
lì bǐng
dǒu bǐng
èr bǐng
duó bǐng
shī bǐng
xī bǐng
róng bǐng
dào bǐng
dào bǐng
yù bǐng
tuō bǐng
tiān bǐng
lǐ bǐng
zhǔ bǐng
yǎn bǐng
chē bǐng
fú bǐng
wǔ bǐng
wén bǐng
bā bǐng
huà bǐng
jūn bǐng
bà bǐng
fǎ bǐng
guó bǐng
cí bǐng
jù bǐng
wēi bǐng
cāo bǐng
bà bǐng
shī bǐng
lùn bǐng
rén bǐng
pá bǐng
xiāng bǐng
qiān bǐng
mín bǐng
zhòng bǐng
gāng bǐng
dāo bǐng
shí bǐng
quán bǐng
zhí bǐng
shàn bǐng
quán bǐng
yùn bǐng
ā bǐng
xuán bǐng
qiè bǐng
wò bǐng
bīng bǐng
xíng bǐng
dé bǐng
quán bǐng
zhèng bǐng
wáng bǐng
xiào bǐng
shì bǐng
zǎi bǐng
cháo bǐng
jiě bǐng
tán bǐng
yè bǐng
qū bǐng
kuí bǐng
cháng bǐng
héng bǐng
zhuān bǐng
⒈ 古人清谈时所执的拂尘。
引宋王谠《唐语林·文学》:“李训讲《周易》,颇叶上意,时方盛夏,遂取犀如意赐训,上曰:‘与卿为谭柄。’”
⒉ 谈话的资料。
引清王韬《瓮牖馀谈·神怪》:“天下神怪之事,皆作如是观耳,偶誌此以作谭柄。”
谭tán(1)(名)同“谈”。(2)(名)(Tán)姓。
柄读音:bǐng柄bǐng(1)(名)器物的把儿:刀~|勺~。(2)(名)植物的花、叶或果实跟茎或枝连着的部分:花~|叶~。(3)(名)比喻在言行上被人抓住的材料:话~|笑~|把~。(4)(名)〈书〉执掌:~国|~政。(5)(名)〈书〉权:国~。(量)〈方〉用于某些带把儿的东西:国~。(量)〈方〉用于某些带把儿的东西