jù fǎ
jù zhù
jù jiǎn
jù shì
jù diǎn
jù jiě
jù bāo
jù bó
jù zhōu
jù lián
jù jù
jù chú
jù huán
jù xiào
jù jǔ
jù jù
jù tú
jù zhú
jù bó
jù zhǐ
jù chén
jù gǔ
jù zhǎo
jù jué
jù hào
jù lǜ
jù dāng
jù jǐ
jù xíng
jù diào
jù xīng
jù jié
jù shēn
jù lí
jù lóng
jù yǎn
jù jué
jù bǐng
jù shéng
gōu méng
jù jí
jù jì
gōu wàng
jù zú
jù qǔ
jù liú
jù lán
jù liè
jù lán
jù jiù
jù jī
jù gé
jù xiàn
jù suǒ
jù kǎo
jù jǐ
jù dòu
gōu lí
jù duàn
jù dùn
jù zhuī
jù dù
jù jì
jù zi
jù mài
jù guǎn
jù jīn
jù huì
jù qún
gōu wǎng
jù lán
jù gōng
jù dòu
jù wú
jù lǚ
jù lèi
jù lú
gōu wú
lì bǐng
dǒu bǐng
gāng bǐng
huà bǐng
tán bǐng
dāo bǐng
yǎn bǐng
chán bǐng
quán bǐng
shí bǐng
fǎ bǐng
bǎ bǐng
qiān bǐng
cháng bǐng
bīng bǐng
qū bǐng
xuán bǐng
qiè bǐng
èr bǐng
xíng bǐng
wén bǐng
shàn bǐng
dào bǐng
róng bǐng
wò bǐng
guó bǐng
dé bǐng
jiě bǐng
shī bǐng
jù bǐng
fú bǐng
cháo bǐng
shī bǐng
mín bǐng
tán bǐng
zhí bǐng
lǐ bǐng
rén bǐng
héng bǐng
shì bǐng
yùn bǐng
cí bǐng
xiāng bǐng
quán bǐng
tuō bǐng
bà bǐng
zhòng bǐng
zhuān bǐng
cāo bǐng
yù bǐng
quán bǐng
wǔ bǐng
xī bǐng
zǎi bǐng
xiào bǐng
yè bǐng
zhèng bǐng
tiān bǐng
zhǔ bǐng
pá bǐng
ā bǐng
dào bǐng
wáng bǐng
bā bǐng
bà bǐng
kuí bǐng
jūn bǐng
duó bǐng
wēi bǐng
cùn bǐng
chē bǐng
lùn bǐng
1. 由词组成的能表示出一个完整意思的话:句子。句法。
2. 〔句读(dòu)〕古代称文词停顿的地方为“句”或“读”。
3. 量词,用于语言:三句话不离本行(háng)。
柄读音:bǐng柄bǐng(1)(名)器物的把儿:刀~|勺~。(2)(名)植物的花、叶或果实跟茎或枝连着的部分:花~|叶~。(3)(名)比喻在言行上被人抓住的材料:话~|笑~|把~。(4)(名)〈书〉执掌:~国|~政。(5)(名)〈书〉权:国~。(量)〈方〉用于某些带把儿的东西:国~。(量)〈方〉用于某些带把儿的东西