kuí àn
kuí huī
kuí líng
kuí jiàn
kuí dǎng
kuí lěi
kuí duī
kuí zhòng
kuí dòu
kuí jié
kuí gāng
kuí xiá
kuí tái
kuí jùn
kuí míng
kuí yuán
kuí dù
kuí kuàng
kuí kuài
kuí zhuàng
kuí shǒu
kuí lǐng
kuí qí
kuí rén
kuí zhuó
kuí yán
kuí héng
kuí néng
kuí lèi
kuí rú
kuí gé
kuí qǔ
kuí jī
kuí bǐng
kuí shí
kuí nì
kuí jué
kuí jiǎ
kuí gé
kuí fǔ
kuí xiǎn
kuí bó
kuí shuò
kuí é
kuí xióng
kuí léi
kuí qú
kuí yì
kuí jiàn
kuí wàng
kuí wù
kuí qí
kuí wu
kuí gāng
kuí rán
kuí kuài
kuí ài
kuí lěi
kuí chán
kuí lù
kuí cuī
kuí kàng
kuí xiù
kuí cháng
kuí fēng
kuí sháo
kuí yàn
kuí lěi
kuí áng
kuí shū
kuí shì
kuí xīng
kuí jiě
kuí xuǎn
kuí guǐ
kuí wěi
kuí gāng
kuí pǐn
kuí shuài
kuí sù
kuí tè
kuí gāng
kuí qiú
kuí lěi
kuí lǜ
kuí wú
kuí yì
kuí hóng
kuí zhǔ
kuí guī
kuí jié
kuí héng
kuí féi
kuí tóu
huà bǐng
jūn bǐng
zhuān bǐng
quán bǐng
zhòng bǐng
jiě bǐng
tán bǐng
chē bǐng
cháng bǐng
quán bǐng
qiān bǐng
dé bǐng
wén bǐng
bīng bǐng
shì bǐng
tuō bǐng
xíng bǐng
bā bǐng
duó bǐng
cí bǐng
héng bǐng
yè bǐng
ā bǐng
cháo bǐng
pá bǐng
xiào bǐng
dào bǐng
kuí bǐng
dāo bǐng
wǔ bǐng
dǒu bǐng
shàn bǐng
wò bǐng
mín bǐng
cùn bǐng
shī bǐng
wēi bǐng
yùn bǐng
xiāng bǐng
róng bǐng
tán bǐng
jù bǐng
bà bǐng
rén bǐng
wáng bǐng
fú bǐng
qiè bǐng
fǎ bǐng
lǐ bǐng
bà bǐng
guó bǐng
qū bǐng
cāo bǐng
zhèng bǐng
xuán bǐng
quán bǐng
bǎ bǐng
tiān bǐng
lì bǐng
zǎi bǐng
zhí bǐng
xī bǐng
chán bǐng
yù bǐng
shí bǐng
gāng bǐng
shī bǐng
yǎn bǐng
lùn bǐng
èr bǐng
zhǔ bǐng
dào bǐng
⒈ 喻朝政大权。
引《汉书·梅福传》:“今乃尊宠其位,授以魁柄,使之骄逆,至於夷灭,此失亲亲之大者也。”
颜师古注:“以斗为喻也,斗身为魁。”
唐刘禹锡《赠司空令狐公集》:“遂委魁柄,斯以文雄於国也。”
明张景《飞丸记·戟户逢仇》:“持魁柄恣纷更,认朝纲常秉更,取竭錙銖真忒横。”
章炳麟《訄书·正葛》:“法家之所患,在魁柄下移。”
朝廷的大权。
魁kuí(1)(形)为首的;居第一位的:罪~|夺~|花~。(2)(形)(身体)高大:~梧。(3)(名)魁星;北斗七星中形成斗形的四颗星。
柄读音:bǐng柄bǐng(1)(名)器物的把儿:刀~|勺~。(2)(名)植物的花、叶或果实跟茎或枝连着的部分:花~|叶~。(3)(名)比喻在言行上被人抓住的材料:话~|笑~|把~。(4)(名)〈书〉执掌:~国|~政。(5)(名)〈书〉权:国~。(量)〈方〉用于某些带把儿的东西:国~。(量)〈方〉用于某些带把儿的东西