chāng tú
chāng fán
chāng shí
chāng zú
chāng pú
chāng bó
chāng fù
chāng yì
chāng yáng
chāng yáng
chāng mào
chāng gǔ
chāng yìn
chāng zū
chāng yǎn
chāng guāng
chāng ruì
chāng mén
chāng nián
chāng xīng
chāng hù
chāng míng
chāng lù
chāng shū
chāng chén
chāng pú
chāng sòng
chāng xiá
chāng běn
chāng chù
chāng yán
chāng xióng
chāng jī
chāng cí
chāng huì
chāng xiáng
chāng wáng
chāng yì
chāng huò
chāng kuáng
chāng zhì
chāng fú
chāng dǎo
chāng chāng
chāng lóng
chāng shèng
chāng fù
chāng xī
chāng wàng
chāng yún
chāng dà
chāng chì
chāng dá
chāng yáng
chāng yùn
chāng fēng
chāng lí
chāng huī
chāng dé
chāng cháo
chāng shú
chāng fú
chāng róng
chāng pú
chāng yì
chāng pī
chāng qí
chāng jī
chāng zū
chāng huī
chāng fēng
chāng jiǔ
chāng shì
chāng yán
chāng jiào
chāng lù
chāng huà
chāng shǔ
chāng zuò
chāng mào
chāng tíng
chāng tài
chāng lì
chāng huá
chāng qī
chāng hòu
chāng qú
chāng lè
⒈ 战国燕上将军昌国君 ( 乐毅 )与汉大将军霍光的并称。两人均为国建立殊勋,而终为嗣主所忌。
引唐权德舆《故中散大夫赠吏部尚书沛国武公神道碑》:“中宗復辟,甫践周行,载笔论思,特盛渊云之选;赋诗感激,必以昌霍为戒。”