chāng chén
chāng yǎn
chāng nián
chāng hòu
chāng tú
chāng cí
chāng yún
chāng yìn
chāng huī
chāng tài
chāng shǔ
chāng zuò
chāng chì
chāng zhì
chāng mén
chāng lí
chāng fēng
chāng mào
chāng míng
chāng shèng
chāng yáng
chāng yáng
chāng jī
chāng yì
chāng yán
chāng fù
chāng běn
chāng xī
chāng wáng
chāng dá
chāng sòng
chāng fù
chāng huá
chāng qī
chāng qí
chāng cháo
chāng bó
chāng huì
chāng jiào
chāng xīng
chāng fán
chāng xiá
chāng xióng
chāng dǎo
chāng lù
chāng fú
chāng zú
chāng róng
chāng pú
chāng lì
chāng jiǔ
chāng jī
chāng huī
chāng yán
chāng lè
chāng qú
chāng pī
chāng shí
chāng shú
chāng zū
chāng zū
chāng tíng
chāng ruì
chāng yùn
chāng lóng
chāng shì
chāng chù
chāng pú
chāng dà
chāng fú
chāng xiáng
chāng yì
chāng lù
chāng yì
chāng hù
chāng kuáng
chāng chāng
chāng wàng
chāng dé
chāng pú
chāng mào
chāng gǔ
chāng fēng
chāng yáng
chāng guāng
chāng huà
chāng shū
chāng huò
jiè pú
tān pú
gū pú
fú pú
qīng pú
zhù pú
chū pú
jiān pú
chū pú
huán pú
jīng pú
shé pú
jié pú
jiān pú
tuán pú
biān pú
bá pú
bái pú
chāng pú
shí pú
hán pú
fēng pú
shù pú
hū pú
fú pú
yī pú
lù pú
shà pú
liǔ pú
yān pú
xiāng pú
guàn pú
lú pú
chāng pú
biān pú
biǎn pú
máo pú
kū pú
huán pú
⒈ 即菖蒲。昌,通“菖”。多年生草本植物。生在水边,有淡红色根茎,叶子呈剑形,夏天开花,淡黄色,肉穗花序。根茎可做香料,中医用做健胃剂,外用可以治牙痛、齿龈出血等。按,《文选·司马相如<子虚赋>》作“菖蒲”。
引《史记·司马相如列传》:“其东则有蕙圃衡兰,芷若射干,穹穷昌蒲,江离麋芜,诸蔗猼且。”
昌chāng(1)(形)繁荣;兴旺:~明|蕃~|南~|武~|繁荣~盛。(2)(形)姓。
蒲读音:pú[ pú ]1. 多年生草本植物,生池沼中,高近两米。根茎长在泥里,可食。叶长而尖,可编席、制扇,夏天开黄色花(亦称“香蒲”):蒲黄(蒲的花粉)。蒲棒。蒲草。蒲绒。蒲扇。
2. 指“菖蒲”:蒲节。蒲月(指农历五月)。
3. 庵,用草盖的圆形屋。
4. 古同“匍”,匍伏。
5. 姓。