chāng shū
chāng pī
chāng xiá
chāng xīng
chāng zhì
chāng huá
chāng shǔ
chāng yáng
chāng lì
chāng cháo
chāng guāng
chāng fú
chāng kuáng
chāng xiáng
chāng huī
chāng lè
chāng jī
chāng huī
chāng jiào
chāng xī
chāng míng
chāng yǎn
chāng shì
chāng qú
chāng běn
chāng bó
chāng cí
chāng tú
chāng zū
chāng róng
chāng dá
chāng yán
chāng jī
chāng shèng
chāng pú
chāng fù
chāng mào
chāng huà
chāng yì
chāng lí
chāng xióng
chāng chén
chāng lù
chāng yáng
chāng wàng
chāng qí
chāng fēng
chāng dǎo
chāng huì
chāng fù
chāng yùn
chāng chù
chāng huò
chāng hù
chāng fú
chāng shú
chāng zuò
chāng wáng
chāng yún
chāng gǔ
chāng sòng
chāng ruì
chāng pú
chāng nián
chāng dé
chāng chāng
chāng shí
chāng lù
chāng tài
chāng yìn
chāng hòu
chāng tíng
chāng mào
chāng dà
chāng yán
chāng pú
chāng yáng
chāng yì
chāng zū
chāng yì
chāng chì
chāng mén
chāng fán
chāng fēng
chāng jiǔ
chāng qī
chāng zú
chāng lóng
yán chì
xūn chì
chāng chì
chāng chì
qiáng chì
chōng chì
wàng chì
shān chì
huǒ chì
bái chì
hè chì
huān chì
zhāng chì
kǒng chì
fēng chì
shèng chì
dú chì
xì chì
héng chì
hòng chì
yì chì
fān chì
zhàn chì
fán chì
hàn chì
bèi chì
⒈ 兴旺,昌盛。
引语本《诗·鲁颂·閟宫》:“俾尔昌而炽,俾尔寿而富。”
汉刘向《说苑·建本》:“夫穀者,国家所以昌炽,士女所以姣好,礼义所以行,而人心所以安也。”
宋王闢之《渑水燕谈录·名臣》:“子孙昌炽,世世无比。”
清魏源《默觚上·学篇八》:“《诗》三百篇,福禄寿考,子孙昌炽,颂祷嘏祝而不疑。”
⒉ 犹猖獗,猖狂。
引《资治通鉴·后梁太祖乾化二年》:“我经营天下三十年,不意太原餘孽更昌炽如此!”
宋王安石《本朝百年无事札子》:“赖非夷狄昌炽之时,又无尧汤水旱之变,故天下无事,过於百年。”
鲁迅《集外集拾遗补编·破恶声论》:“狂蛊中于人心,妄行者日昌炽,进毒操刀,若惟恐宗邦之不蚤崩裂。”