昌风


昌风的组词


昌霍

chāng huò

昌言

chāng yán

昌九

chāng jiǔ

昌炽

chāng chì

昌衢

chāng qú

昌化

chāng huà

昌姬

chāng jī

昌盛

chāng shèng

昌福

chāng fú

昌作

chāng zuò

昌会

chāng huì

昌博

chāng bó

昌教

chāng jiào

昌菹

chāng zū

昌羊

chāng yáng

昌延

chāng yán

昌逸

chāng yì

昌茂

chāng mào

昌懋

chāng mào

昌意

chāng yì

昌谷

chāng gǔ

昌泰

chāng tài

昌熙

chāng xī

昌亡

chāng wáng

昌华

chāng huá

昌熟

chāng shú

昌诵

chāng sòng

昌衍

chāng yǎn

昌时

chāng shí

昌期

chāng qī

昌蒲

chāng pú

昌舒

chāng shū

昌葅

chāng zū

昌图

chāng tú

昌年

chāng nián

昌隆

chāng lóng

昌狂

chāng kuáng

昌箓

chāng lù

昌世

chāng shì

昌瑞

chāng ruì

昌胤

chāng yìn

昌乐

chāng lè

昌历

chāng lì

昌辰

chāng chén

昌志

chāng zhì

昌披

chāng pī

昌明

chāng míng

昌辉

chāng huī

昌旺

chāng wàng

昌遐

chāng xiá

昌达

chāng dá

昌庭

chāng tíng

昌籙

chāng lù

昌鼠

chāng shǔ

昌阳

chāng yáng

昌辞

chāng cí

昌昌

chāng chāng

昌义

chāng yì

昌门

chāng mén

昌容

chāng róng

昌户

chāng hù

昌翔

chāng xiáng

昌族

chāng zú

昌朝

chāng cháo

昌风

chāng fēng

昌兴

chāng xīng

昌歜

chāng chù

昌丰

chāng fēng

昌晖

chāng huī

昌光

chāng guāng

昌运

chāng yùn

昌符

chāng fú

昌齐

chāng qí

昌繁

chāng fán

昌本

chāng běn

昌仆

chāng pú

昌基

chāng jī

昌洋

chāng yáng

昌云

chāng yún

昌大

chāng dà

昌阜

chāng fù

昌德

chāng dé

昌濮

chāng pú

昌雄

chāng xióng

昌导

chāng dǎo

昌黎

chāng lí

昌富

chāng fù

昌侯

chāng hòu


狂风

kuáng fēng

英风

yīng fēng

食风

shí fēng

列风

liè fēng

移风

yí fēng

刁风

diāo fēng

迎风

yíng fēng

香风

xiāng fēng

走风

zǒu fēng

杀风

shā fēng

守风

shǒu fēng

赑风

bì fēng

口风

kǒu fēng

作风

zuò fēng

美风

měi fēng

歪风

wāi fēng

生风

shēng fēng

鞴风

bèi fēng

酒风

jiǔ fēng

颩风

biāo fēng

晓风

xiǎo fēng

陵风

líng fēng

回风

huí fēng

讹风

é fēng

下风

xià fēng

箭风

jiàn fēng

攒风

zǎn fēng

向风

xiàng fēng

噫风

yī fēng

腥风

xīng fēng

吸风

xī fēng

癜风

diàn fēng

律风

lǜ fēng

丽风

lì fēng

画风

huà fēng

乐风

lè fēng

荡风

dàng fēng

诈风

zhà fēng

调风

tiáo fēng

阆风

láng fēng

森风

sēn fēng

乱风

luàn fēng

帆风

fān fēng

靡风

mí fēng

谨风

jǐn fēng

喉风

hóu fēng

冷风

lěng fēng

菄风

dōng fēng

恩风

ēn fēng

披风

pī fēng

当风

dāng fēng

怀风

huái fēng

严风

yán fēng

糖风

táng fēng

会风

huì fēng

黄风

huáng fēng

周风

zhōu fēng

北风

běi fēng

山风

shān fēng

闻风

wén fēng

趁风

chèn fēng

盲风

máng fēng

球风

qiú fēng

接风

jiē fēng

考风

kǎo fēng

凭风

píng fēng

颠风

diān fēng

嘲风

cháo fēng

猋风

biāo fēng

瘫风

tān fēng

冻风

dòng fēng

凉风

liáng fēng

新风

xīn fēng

积风

jī fēng

颽风

kǎi fēng

顶风

dǐng fēng

鷐风

chén fēng

温风

wēn fēng

分风

fèn fēng

滔风

tāo fēng

蕙风

huì fēng

士风

shì fēng

天风

tiān fēng

郑风

zhèng fēng

把风

bǎ fēng

凶风

xiōng fēng

雅风

yǎ fēng

囊风

náng fēng

善风

shàn fēng

过风

guò fēng

抱风

bào fēng

聆风

líng fēng

湿风

shī fēng

泽风

zé fēng

刚风

gāng fēng

隧风

suì fēng

霉风

méi fēng

提风

tí fēng

醇风

chún fēng

贼风

zéi fēng

追风

zhuī fēng

花风

huā fēng

贾风

jiǎ fēng

椒风

jiāo fēng

中风

zhòng fēng

疾风

jí fēng

雁风

yàn fēng

师风

shī fēng

跌风

diē fēng

革风

gé fēng

心风

xīn fēng

迷风

mí fēng

钦风

qīn fēng

遭风

zāo fēng

捽风

zuó fēng

无风

wú fēng

媮风

tōu fēng

恺风

kǎi fēng

上风

shàng fēng

韶风

sháo fēng

人风

rén fēng

洋风

yáng fēng

八风

bā fēng

厉风

lì fēng

终风

zhōng fēng

世风

shì fēng

熛风

biāo fēng

从风

cóng fēng

撒风

sā fēng

仙风

xiān fēng

盐风

yán fēng

起风

qǐ fēng

培风

péi fēng

景风

jǐng fēng

跑风

pǎo fēng

邙风

máng fēng

痴风

chī fēng

顺风

shùn fēng

承风

chéng fēng

扶风

fú fēng

露风

lòu fēng

逆风

nì fēng

扇风

shān fēng

驭风

yù fēng

邪风

xié fēng

眇风

miǎo fēng

隙风

xì fēng

飞风

fēi fēng

扬风

yáng fēng

火风

huǒ fēng

高风

gāo fēng

豳风

bīn fēng

敝风

bì fēng

学风

xué fēng

临风

lín fēng

斗风

dòu fēng

颿风

fān fēng

光风

guāng fēng

装风

zhuāng fēng

神风

shén fēng

飂风

liù fēng

乡风

xiāng fēng

祭风

jì fēng

沙风

shā fēng

大风

dà fēng

使风

shǐ fēng

馋风

chán fēng

正风

zhèng fēng

戕风

qiāng fēng

拜风

bài fēng

耳风

ěr feng

幼风

yòu fēng

昌风

chāng fēng

祛风

qū fēng

青风

qīng fēng

撮风

cuō fēng

恒风

héng fēng

劫风

jié fēng

霜风

shuāng fēng

先风

xiān fēng

便风

biàn fēng

汉风

hàn fēng

柔风

róu fēng

箕风

jī fēng

焚风

fén fēng

巽风

xùn fēng

欧风

ōu fēng

望风

wàng fēng

头风

tóu fēng

侈风

chǐ fēng

寒风

hán fēng

樵风

qiáo fēng

游风

yóu fēng

节风

jié fēng

哀风

āi fēng

鍊风

liàn fēng

惊风

jīng fēng

竹风

zhú fēng

开风

kāi fēng

倾风

qīng fēng

结风

jié fēng

候风

hòu fēng

逞风

chěng fēng

见风

jiàn fēng

牌风

pái fēng

随风

suí fēng

刮风

guā fēng

流风

liú fēng

透风

tòu fēng

遡风

sù fēng

避风

bì fēng

整风

zhěng fēng

餐风

cān fēng

炎风

yán fēng

春风

chūn fēng

徂风

cú fēng

三风

sān fēng

阳风

yáng fēng

左风

zuǒ fēng

雪风

xuě fēng

省风

shěng fēng

谷风

gǔ fēng

传风

chuán fēng

斜风

xié fēng

王风

wáng fēng

魔风

mó fēng

鼻风

bí fēng

旁风

páng fēng

躲风

duǒ fēng

威风

wēi fēng

九风

jiǔ fēng

宣风

xuān fēng

麦风

mài fēng

道风

dào fēng

孽风

niè fēng

送风

sòng fēng

融风

róng fēng

淩风

líng fēng

迟风

chí fēng

仁风

rén fēng

泠风

líng fēng

翾风

xuān fēng

遐风

xiá fēng

顔风

yán fēng

脐风

qí fēng

民风

mín fēng

观风

guān fēng

柳风

liǔ fēng

蓼风

liǎo fēng

酸风

suān fēng

炼风

liàn fēng

诒风

yí fēng

行风

xíng fēng

惠风

huì fēng

胡风

hú fēng

察风

chá fēng

苹风

píng fēng

摔风

shuāi fēng

枯风

kū fēng

家风

jiā fēng

阊风

chāng fēng

金风

jīn fēng

防风

fáng fēng

凄风

qī fēng

云风

yún fēng

遗风

yí fēng

害风

hài fēng

劲风

jìng fēng

条风

tiáo fēng

豪风

háo fēng

祥风

xiáng fēng

戗风

qiāng fēng

悲风

bēi fēng

阵风

zhèn fēng

愈风

yù fēng

急风

jí fēng

偏风

piān fēng

暴风

bào fēng

筠风

yún fēng

习风

xí fēng

油风

yóu fēng

东风

dōng fēng

暗风

àn fēng

党风

dǎng fēng

趋风

qū fēng

韩风

hán fēng

弱风

ruò fēng

古风

gǔ fēng

驶风

shǐ fēng

尖风

jiān fēng

幽风

yōu fēng

轮风

lún fēng

赌风

dǔ fēng

探风

tàn fēng

盗风

dào fēng

扯风

chě fēng

重风

zhòng fēng

语风

yǔ fēng

干风

gān fēng

谈风

tán fēng

上一组词:昌谷
下一组词:昌德

更多昌的组词

昌风的意思


词语解释:

即阊阖风。指西风。

引证解释:

⒈ 即阊阖风。指西风。

引晋陆云《答孙显世》诗之四:“昌风改物, 丰水易澜。”
南朝宋鲍照《还都口号》:“维舟歇金景,结棹俟昌风。”

网络解释:

昌风

昌风,读音为chāng fēng,是一个汉语词语,意思是指西风。
更多风的组词

昌风详细解释


读音:chāng

昌chāng(1)(形)繁荣;兴旺:~明|蕃~|南~|武~|繁荣~盛。(2)(形)姓。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025