融风


融风的组词


融晶

róng jīng

融浃

róng jiā

融劵

róng juàn

融化

róng huà

融调

róng diào

融达

róng dá

融朗

róng lǎng

融会

róng huì

融混

róng hùn

融光

róng guāng

融陶

róng táo

融汇

róng huì

融风

róng fēng

融贯

róng guàn

融通

róng tōng

融镕

róng róng

融懿

róng yì

融液

róng yè

融丘

róng qiū

融浑

róng hún

融融

róng róng

融资

róng zī

融结

róng jié

融明

róng míng

融彻

róng chè

融解

róng jiě

融尊

róng zūn

融显

róng xiǎn

融入

róng rù

融渥

róng wò

融流

róng liú

融字

róng zì

融暖

róng nuǎn

融远

róng yuǎn

融畼

róng chàng

融畅

róng chàng

融梗

róng gěng

融释

róng shì

融怡

róng yí

融泄

róng xiè

融和

róng hé

融汰

róng tài

融合

róng hé

融洽

róng qià

融熠

róng yì

融炼

róng liàn

融泰

róng tài


先风

xiān fēng

贞风

zhēn fēng

被风

bèi fēng

顔风

yán fēng

尖风

jiān fēng

律风

lǜ fēng

灵风

líng fēng

痴风

chī fēng

抖风

dǒu fēng

贾风

jiǎ fēng

飘风

piāo fēng

幈风

píng fēng

头风

tóu fēng

躲风

duǒ fēng

讹风

é fēng

过风

guò fēng

列风

liè fēng

华风

huá fēng

陋风

lòu fēng

趣风

qù fēng

冷风

lěng fēng

露风

lòu fēng

天风

tiān fēng

强风

qiáng fēng

苹风

píng fēng

祛风

qū fēng

众风

zhòng fēng

美风

měi fēng

熟风

shú fēng

道风

dào fēng

遗风

yí fēng

防风

fáng fēng

撒风

sā fēng

士风

shì fēng

从风

cóng fēng

走风

zǒu fēng

耳风

ěr feng

泽风

zé fēng

馋风

chán fēng

逆风

nì fēng

迁风

qiān fēng

跑风

pǎo fēng

恒风

héng fēng

冬风

dōng fēng

飞风

fēi fēng

手风

shǒu fēng

新风

xīn fēng

捕风

bǔ fēng

背风

bèi fēng

黄风

huáng fēng

巨风

jù fēng

大风

dà fēng

阵风

zhèn fēng

披风

pī fēng

英风

yīng fēng

汤风

tāng fēng

戕风

qiāng fēng

樵风

qiáo fēng

徂风

cú fēng

腊风

là fēng

接风

jiē fēng

西风

xī fēng

迵风

dòng fēng

隙风

xì fēng

陵风

líng fēng

偷风

tōu fēng

男风

nán fēng

杨风

yáng fēng

柳风

liǔ fēng

霜风

shuāng fēng

会风

huì fēng

郑风

zhèng fēng

狂风

kuáng fēng

雁风

yàn fēng

纯风

chún fēng

闻风

wén fēng

颿风

fān fēng

摔风

shuāi fēng

下风

xià fēng

排风

pái fēng

暖风

nuǎn fēng

探风

tàn fēng

张风

zhāng fēng

赑风

bì fēng

义风

yì fēng

装风

zhuāng fēng

使风

shǐ fēng

阴风

yīn fēng

松风

sōng fēng

浇风

jiāo fēng

王风

wáng fēng

淫风

yín fēng

东风

dōng fēng

斗风

dòu fēng

宣风

xuān fēng

凌风

líng fēng

吸风

xī fēng

闺风

guī fēng

伤风

shāng fēng

国风

guó fēng

熛风

biāo fēng

雪风

xuě fēng

驭风

yù fēng

传风

chuán fēng

煖风

nuǎn fēng

送风

sòng fēng

酒风

jiǔ fēng

冽风

liè fēng

还风

hái fēng

淩风

líng fēng

正风

zhèng fēng

啸风

xiào fēng

盐风

yán fēng

廉风

lián fēng

眇风

miǎo fēng

晓风

xiǎo fēng

杀风

shā fēng

糖风

táng fēng

北风

běi fēng

望风

wàng fēng

常风

cháng fēng

丕风

pī fēng

泼风

pō fēng

贼风

zéi fēng

秋风

qiū fēng

路风

lù fēng

偏风

piān fēng

恩风

ēn fēng

含风

hán fēng

疾风

jí fēng

魔风

mó fēng

薰风

xūn fēng

香风

xiāng fēng

逞风

chěng fēng

雄风

xióng fēng

节风

jié fēng

撩风

liáo fēng

沓风

tà fēng

颠风

diān fēng

软风

ruǎn fēng

阆风

láng fēng

侈风

chǐ fēng

诒风

yí fēng

化风

huà fēng

肝风

gān fēng

推风

tuī fēng

随风

suí fēng

托风

tuō fēng

温风

wēn fēng

招风

zhāo fēng

细风

xì fēng

炎风

yán fēng

生风

shēng fēng

冻风

dòng fēng

学风

xué fēng

汉风

hàn fēng

阊风

chāng fēng

党风

dǎng fēng

冲风

chōng fēng

景风

jǐng fēng

系风

xì fēng

古风

gǔ fēng

整风

zhěng fēng

山风

shān fēng

犯风

fàn fēng

调风

tiáo fēng

球风

qiú fēng

人风

rén fēng

画风

huà fēng

习风

xí fēng

家风

jiā fēng

开风

kāi fēng

刚风

gāng fēng

青风

qīng fēng

左风

zuǒ fēng

瞭风

liǎo fēng

胡风

hú fēng

希风

xī fēng

祖风

zǔ fēng

欧风

ōu fēng

邙风

máng fēng

鍊风

liàn fēng

孤风

gū fēng

文风

wén fēng

殊风

shū fēng

谷风

gǔ fēng

迟风

chí fēng

鞴风

bèi fēng

刮风

guā fēng

朔风

shuò fēng

见风

jiàn fēng

候风

hòu fēng

洋风

yáng fēng

采风

cǎi fēng

媮风

tōu fēng

箭风

jiàn fēng

倾风

qīng fēng

弱风

ruò fēng

出风

chū fēng

油风

yóu fēng

韩风

hán fēng

凭风

píng fēng

信风

xìn fēng

爽风

shuǎng fēng

谨风

jǐn fēng

鹰风

yīng fēng

拜风

bài fēng

痉风

jìng fēng

和风

hé fēng

豳风

bīn fēng

语风

yǔ fēng

变风

biàn fēng

海风

hǎi fēng

门风

mén fēng

仙风

xiān fēng

结风

jié fēng

蜃风

shèn fēng

赤风

chì fēng

醺风

xūn fēng

搧风

shān fēng

盗风

dào fēng

霉风

méi fēng

巽风

xùn fēng

仁风

rén fēng

攒风

zǎn fēng

鼻风

bí fēng

邪风

xié fēng

惠风

huì fēng

捆风

kǔn fēng

麻风

má fēng

謿风

cháo fēng

师风

shī fēng

鸿风

hóng fēng

台风

tái fēng

无风

wú fēng

急风

jí fēng

凶风

xiōng fēng

祭风

jì fēng

纠风

jiū fēng

扯风

chě fēng

炼风

liàn fēng

乱风

luàn fēng

瘫风

tān fēng

严风

yán fēng

刀风

dāo fēng

中风

zhòng fēng

梅风

méi fēng

时风

shí fēng

祥风

xiáng fēng

岚风

lán fēng

翾风

xuān fēng

摇风

yáo fēng

牌风

pái fēng

筠风

yún fēng

争风

zhēng fēng

守风

shǒu fēng

革风

gé fēng

暗风

àn fēng

菄风

dōng fēng

成风

chéng fēng

驶风

shǐ fēng

干风

gān fēng

迎风

yíng fēng

戗风

qiāng fēng

嘶风

sī fēng

提风

tí fēng

倒风

dào fēng

搐风

chù fēng

驱风

qū fēng

喝风

hē fēng

癜风

diàn fēng

巡风

xún fēng

幼风

yòu fēng

神风

shén fēng

末风

mò fēng

醇风

chún fēng

暄风

xuān fēng

武风

wǔ fēng

考风

kǎo fēng

憎风

zēng fēng

烈风

liè fēng

终风

zhōng fēng

颽风

kǎi fēng

热风

rè fēng

凄风

qī fēng

搏风

bó fēng

威风

wēi fēng

看风

kàn fēng

撮风

cuō fēng

斤风

jīn fēng

吹风

chuī fēng

霾风

mái fēng

滔风

tāo fēng

感风

gǎn fēng

扶风

fú fēng

条风

tiáo fēng

豪风

háo fēng

长风

zhǎng fēng

嫩风

nèn fēng

分风

fèn fēng

上一组词:凝虚
下一组词:融远

更多融的组词

融风的意思


词语解释:

指东北风。
祝融[.好工具]之风。指大火。

引证解释:

⒈ 指东北风。 《左传·昭公十八年》:“丙子,风。参见“八风”。

引梓慎曰:‘是谓融风,火之始也。’”
杜预注:“东北曰融风。融风,木也。木,火母,故曰火之始。”
孔颖达疏:“东北曰融风。 《易纬》作调风,俱是东北风。一风有二名。东北,木之始,故融风为木也。木是火之母,火得风而盛,故融为火之始。”
晋陶潜《述酒》诗:“秋草虽未黄,融风久已分。”
逯钦立校注:“鶗鴂鸣后,百草虽未黄落,但立春以来的融风(东北风)已经消散。融风兼指祝融之风。”
唐韩偓《有感》诗:“融风渐暖将迴鴈,涤水犹腥近斩蛟。”

⒉ 祝融之风。指大火。

引唐柳宗元《湘源二妃庙碑》:“潜火煽孽,炖于融风。”
宋范成大《时叙火后意不释然诗以解之》:“潘郎晓衾梦蘧蘧,舞马竟与融风俱。”
清钱谦益《<列朝诗集>序》:“庚寅阳月,融风为灾,插架盈箱,荡为煨烬。此集先付杀青,幸免於秦火汉灰之餘,於乎怖矣!”

国语词典:

东北风。

网络解释:

融风

1.指东北风。《左传·昭公十八年》:“丙子,风。 梓慎 曰:‘是谓融风,火之始也。’” 杜预注:“东北曰融风。融风,木也。木,火母,故曰火之始。” 孔颖达疏:“东北曰融风。《易纬》作调风,俱是东北风。一风有二名。东北,木之始,故融风为木也。木是火之母,火得风而盛,故融为火之始。” 晋 陶潜 《述酒》诗:“秋草虽未黄,融风久已分。” 逯钦立校注:“鶗鴂鸣后,百草虽未黄落,但立春以来的融风(东北风)已经消散。融风兼指祝融之风。” 唐韩偓《有感》诗:“融风渐暖将回鴈,涤水犹腥近斩蛟。”参见“ 八风 ”。
更多风的组词

融风详细解释


读音:róng

融róng(1)(动)融化:春雪易~。(2)(动)融合;调和:~洽|水乳交~。(3)(动)流通:金~。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025