jiàn liè
jiàn pō
jiàn sī
jiàn yù
jiàn kē
jiàn láng
jiàn xiàn
jiàn wéi
jiàn pí
jiàn yuán
jiàn shěng
jiàn shě
jiàn zhǐ
jiàn yuàn
jiàn sǔn
jiàn liè
jiàn zhāng
jiàn cí
jiàn huì
jiàn gǔ
jiàn zhǐ
jiàn dāng
jiàn shé
jiàn fǔ
jiàn cǎo
jiàn yán
jiàn shū
jiàn shū
jiàn zhèng
jiàn gōng
jiàn guān
jiàn jiè
jiàn shì
jiàn cáo
jiàn guǒ
jiàn chǔ
jiàn lù
jiàn nán
jiàn náng
jiàn yuàn
jiàn zhèng
jiàn jiè
jiàn xùn
jiàn zhí
jiàn zhēng
jiàn shǔ
jiàn guò
jiàn hán
jiàn chén
jiàn yǒu
jiàn yù
jiàn shuō
jiàn zǔ
jiàn yì
jiàn quàn
jiàn guǐ
jiàn qiē
jiàn jǔ
yū shū
mì shū
qīng shū
fū shū
lù shū
biǎo shū
kǒng shū
jiào shū
shēng shū
juān shū
qú shū
guāi shū
diāo shū
lùn shū
zhuō shū
wán shū
kuàng shū
biàn shū
fēn shū
cūn shū
tíng shū
fú shū
jué shū
fú shū
diāo shū
cū shū
xiān shū
lián shū
chì shū
jì shū
xī shū
guì shū
sōu shū
lóng shū
tí shū
jù shū
jǔ shū
liè shū
kuò shū
kuáng shū
bié shū
jī shū
láng shū
sōu shū
dào shū
bǐ shū
cū shū
fū shū
huī shū
kǎi shū
xiāo shū
quán shū
cuì shū
qú shū
gāng shū
guàn shū
qīn shū
xiōng shū
hóng shū
àn shū
yuè shū
shàng shū
dān shū
jì shū
yù shū
shǒu shū
yì shū
nǐ shū
chǐ shū
pá shū
bì shū
jiān shū
xiāo shū
kàng shū
bǐ shū
zì shū
liǎng shū
jiǎn shū
èr shū
gù shū
fēng shū
huāng shū
cǎo shū
sòng shū
qiān shū
shū shū
yì shū
qǐ shū
pī shū
fēng shū
kuān shū
cū shū
jiàn shū
xíng shū
bǎi shū
qīng shū
jiàn shū
sēn shū
guǒ shū
fù shū
jiāo shū
kōng shū
chuán shū
⒈ 条陈得失的奏章。
引唐韩愈《游青龙寺赠崔大补阙》诗:“年少得途未要忙,时清諫疏尤宜罕。”
清张佩纶《论闺秀诗》诗之十二:“《骚》情諫疏到今称,娬媚何当属魏徵。”
郭沫若《奴隶制时代·附论西汉不是奴隶社会》:“把这些事例和董仲舒的谏疏对照起来,我们可以放心地下出一个判断。”
谏jiàn(动)旧时称规劝君主、尊长;使之改正错误:从~如流|进~。
疏读音:shū疏shū(1)本义:(动)清除阻塞使通畅;疏通:(动)清除阻塞使通畅;疏通(2)(形)事物之间距离远;事物的部分之间空隙大:~林|~星。(3)(形)关系远;不亲近;不熟悉:~远|生~。(4)(动)疏忽:~于防范。(5)(形)空虚:志大才~。(6)(动)分散;使从密变稀:~散。(7)姓。(8)(名)封建时代臣下向君主分条陈述事情的文字;条陈:上~。(9)(名)古书的比“注”更详细的注解;“注”的注:《十三经注~》。