chuí ēn
chuí jí
chuí mù
chuí jīn
chuí chéng
chuí jiàn
chuí ài
chuí shì
chuí luó
chuí bái
chuí fǎ
chuí luò
chuí niàn
chuí róng
chuí zēng
chuí tǒng
chuí wáng
chuí wén
chuí mǐn
chuí zhēn
chuí tiáo
chuí qīng
chuí xún
chuí zhí
chuí shǒu
chuí chì
chuí shì
chuí yī
chuí míng
chuí yīn
chuí pàn
chuí hú
chuí wǎn
chuí zhǐ
chuí gōu
chuí sì
chuí xiàn
chuí bó
chuí jué
chuí diào
chuí wèn
chuí jiè
chuí gào
chuí lián
chuí mò
chuí gāo
chuí diǎn
chuí lù
chuí āi
chuí mò
chuí jì
chuí qì
chuí qíng
chuí lún
chuí liǔ
chuí yú
chuí xiàn
chuí tiáo
chuí jīng
chuí ěr
chuí bìn
chuí hù
chuí shāo
chuí tiān
chuí xián
chuí xiū
chuí gān
chuí fàn
chuí xùn
chuí máng
chuí táng
chuí tīng
chuí tì
chuí měi
chuí guà
chuí yǐng
chuí zé
chuí mǐn
chuí yú
chuí xiàn
chuí ā
chuí juàn
chuí zú
chuí shāng
chuí yòu
chuí gù
chuí mìng
chuí xūn
chuí jiù
chuí wǎn
chuí ěr
chuí liú
chuí lián
chuí lǎo
chuí shǎng
chuí shǒu
chuí yì
chuí tuó
chuí wēi
chuí fà
chuí sǐ
chuí yì
chuí tǐ
chuí chá
chuí jiē
chuí guāng
chuí qiú
chuí hóng
chuí fāng
chuí shēn
chuí rén
chuí jí
chuí tóu
chuí hú
chuí suí
chuí chēng
chuí zǐ
chuí wěi
chuí bīng
chuí zhī
chuí shāo
chuí nián
chuí yīn
chuí màn
chuí yīn
chuí mù
chuí yào
chuí dài
chuí yáng
chuí jì
chuí shuǐ
chuí yú
chuí xīn
chuí xiù
chuí lèi
chuí yīng
chuí shang
chuí tiáo
chuí wéi
chuí sī
chuí yù
chuí yè
chuí bì
chuí huī
chuí chuí
chuí kuò
chuí shì
chuí jiè
chuí tǐ
chuí lǎn
chuí gǒng
chuí yù
chuí jiāng
chuí yún
chuí yào
chuí zhū
chuí shì
chuí jī
chuí jiào
chuí xiàng
chuí liàng
垂髫chuítiáo
(1) 古[.好工具]时儿童不束发,头发下垂,因以“垂髫”指儿童
英early childhood⒈ 亦作“垂齠”。指儿童或童年。髫,儿童垂下的头发。
引《三国志·魏志·毛玠传》:“臣垂齠执简,累勤取官。”
晋陶潜《桃花源记》:“黄髮垂髫,并怡然自乐。”
清戴名世《姚符御诗序》:“符御与余垂髫相识,稍长,各游学四方。”
郁达夫《青岛杂事诗》之六:“握手凄然伤老大,垂髫我尚记当年。”
古时童子不束发,故称童子为「垂髫」。晋.陶渊明〈桃花源记〉:「黄发垂髫,并怡然自乐。」《聊斋志异.卷一.画壁》:「生视女,髻云高簇,鬟凤低垂,比垂髫时尤艳绝也。」也作「垂发」。
垂chuí(1)(动)耷拉下来:~柳。(2)(动)留传:人民英雄永~不朽。(3)(副)将、将要:~老。(4)(名)敬辞;用于称长辈;上级对自己的行动:~念。
髫读音:tiáo髫tiáo(名)指孩子的下垂的头发。