chuí jì
chuí shì
chuí zé
chuí yīn
chuí chuí
chuí yīn
chuí jí
chuí diào
chuí pàn
chuí yòu
chuí yīng
chuí nián
chuí qíng
chuí tīng
chuí yào
chuí gāo
chuí liú
chuí wéi
chuí qì
chuí lù
chuí tǐ
chuí jīng
chuí qīng
chuí shāo
chuí gǒng
chuí liǔ
chuí zú
chuí yào
chuí tuó
chuí shǎng
chuí fà
chuí shang
chuí shuǐ
chuí zhū
chuí zǐ
chuí guāng
chuí shǒu
chuí ěr
chuí xīn
chuí mìng
chuí xùn
chuí ěr
chuí tóu
chuí jīn
chuí tiáo
chuí lǎo
chuí luò
chuí hú
chuí diǎn
chuí bái
chuí kuò
chuí hù
chuí jiàn
chuí mǐn
chuí màn
chuí yù
chuí yǐng
chuí yè
chuí bì
chuí tì
chuí fāng
chuí āi
chuí jiē
chuí róng
chuí jiè
chuí gù
chuí jiè
chuí shì
chuí chì
chuí hóng
chuí tiáo
chuí zhī
chuí chá
chuí chéng
chuí wěi
chuí shǒu
chuí máng
chuí dài
chuí yú
chuí zēng
chuí míng
chuí mù
chuí yù
chuí lián
chuí xiàn
chuí sì
chuí mù
chuí guà
chuí jì
chuí wǎn
chuí tǒng
chuí bó
chuí zhēn
chuí huī
chuí yì
chuí lèi
chuí mò
chuí bīng
chuí wèn
chuí sǐ
chuí ài
chuí wén
chuí jí
chuí mò
chuí xiù
chuí shì
chuí xiàng
chuí ā
chuí rén
chuí gào
chuí fǎ
chuí tiáo
chuí shēn
chuí hú
chuí yī
chuí táng
chuí tiān
chuí jī
chuí wēi
chuí fàn
chuí lún
chuí lǎn
chuí juàn
chuí shāo
chuí suí
chuí yīn
chuí yú
chuí luó
chuí mǐn
chuí bìn
chuí niàn
chuí měi
chuí qiú
chuí wǎn
chuí xūn
chuí shì
chuí sī
chuí wáng
chuí yì
chuí jiào
chuí xiū
chuí xiàn
chuí tǐ
chuí shāng
chuí yáng
chuí lián
chuí jiāng
chuí yú
chuí xún
chuí xián
chuí jiù
chuí yún
chuí liàng
chuí jué
chuí gōu
chuí xiàn
chuí zhǐ
chuí gān
chuí chēng
chuí zhí
chuí ēn
jiǔ yào
xuàn yào
yǐn yào
róng yào
zhèn yào
huá yào
huàn yào
dé yào
xiān yào
guǐ yào
bǎo yào
lóng yào
yuè yào
liǎn yào
bǐng yào
tǔ yào
chuí yào
gān yào
dàn yào
xuàn yào
xuǎn yào
zhòng yào
chén yào
zhāo yào
chún yào
xuàn yào
xū yào
qī yào
chǎn yào
lǎng yào
diàn yào
xuān yào
huàng yào
chén yào
xuàn yào
kuáng yào
qián yào
chí yào
sān yào
huǒ yào
liǎng yào
guāng yào
níng yào
dēng yào
qián yào
qīng yào
xián yào
hào yào
liè yào
xī yào
jīng yào
wén yào
nì yào
jǐng yào
光辉下照;[.好工具]照耀。
⒈ 见“垂耀”。
引证释义
垂曜:亦作“ 垂曜 ”。光辉下照;照耀。
汉 王充 《论衡·说日》:“数星之质百里,体大光盛,故能垂耀。”
《后汉书·陈蕃传》:“夫诸侯上象四七,垂燿在天;下应分土,藩屏上国。”
唐 王勃 《九成宫颂》:“在天垂曜,璿宫列乾象之墟。”
明 李时勉 《序》:“古今之能以勋业文章并显於当时而垂耀於后世若先生者,几何人哉!”
垂chuí(1)(动)耷拉下来:~柳。(2)(动)留传:人民英雄永~不朽。(3)(副)将、将要:~老。(4)(名)敬辞;用于称长辈;上级对自己的行动:~念。
曜读音:yào曜yào(1)(名)日光。(2)(动)照耀。(3)(动)日、月、星都叫曜;日、月和火、水、木、金、土五星合称七曜。旧时分别用来称一个星期的七天;日曜日是星期天;月曜日是星期一;其余依次类推。