chuí kuò
chuí wēi
chuí wèn
chuí hú
chuí hú
chuí gǒng
chuí gào
chuí shǒu
chuí juàn
chuí ài
chuí lǎo
chuí gān
chuí liú
chuí jīn
chuí tuó
chuí xùn
chuí jí
chuí bái
chuí tiáo
chuí xiù
chuí mǐn
chuí yún
chuí lèi
chuí róng
chuí fàn
chuí shì
chuí fāng
chuí jiāng
chuí mù
chuí wéi
chuí yú
chuí fà
chuí xiàn
chuí bì
chuí luò
chuí diǎn
chuí shēn
chuí yòu
chuí zhēn
chuí xián
chuí shì
chuí tì
chuí shuǐ
chuí liàng
chuí bìn
chuí xiàn
chuí chì
chuí zēng
chuí lián
chuí míng
chuí qì
chuí sī
chuí shì
chuí guāng
chuí xūn
chuí jiàn
chuí zhí
chuí zhǐ
chuí mìng
chuí jiù
chuí mù
chuí luó
chuí dài
chuí hóng
chuí ěr
chuí tǐ
chuí wén
chuí wǎn
chuí jīng
chuí yī
chuí yīn
chuí bó
chuí qíng
chuí sǐ
chuí lù
chuí tóu
chuí shāo
chuí yì
chuí mò
chuí gōu
chuí yú
chuí guà
chuí shǎng
chuí qīng
chuí yào
chuí yīng
chuí ā
chuí bīng
chuí táng
chuí sì
chuí jiào
chuí jiē
chuí rén
chuí wěi
chuí xiàn
chuí wáng
chuí gāo
chuí gù
chuí yù
chuí tǐ
chuí niàn
chuí fǎ
chuí tiáo
chuí yì
chuí jiè
chuí jué
chuí chá
chuí hù
chuí yáng
chuí zǐ
chuí shang
chuí wǎn
chuí shì
chuí xīn
chuí zhī
chuí jī
chuí lún
chuí jì
chuí yīn
chuí mò
chuí jiè
chuí chēng
chuí suí
chuí liǔ
chuí yào
chuí màn
chuí xiū
chuí měi
chuí yú
chuí lián
chuí tiān
chuí shāng
chuí chuí
chuí shǒu
chuí chéng
chuí ěr
chuí xiàng
chuí lǎn
chuí jì
chuí zú
chuí yīn
chuí huī
chuí āi
chuí diào
chuí mǐn
chuí zhū
chuí tīng
chuí nián
chuí yè
chuí máng
chuí yù
chuí xún
chuí pàn
chuí yǐng
chuí jí
chuí zé
chuí ēn
chuí qiú
chuí shāo
chuí tiáo
chuí tǒng
luán gào
shēn gào
lún gào
tíng gào
mìng gào
shàn gào
jié gào
bì gào
wén gào
yǎn gào
zǐ gào
cí gào
héng gào
huā gào
wǔ gào
dà gào
diǎn gào
shì gào
guān gào
zhōu gào
cì gào
chuí gào
wǎng gào
líng gào
yǎ gào
xùn gào
mó gào
yí gào
fēng gào
zhì gào
jīn gào
xǐ gào
hóng gào
⒈ 垂示告诫。
引晋葛洪《抱朴子·行品》:“恶者之事,可以戒俗者,愿闻垂誥焉。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·才略》:“商周之世,则仲虺垂誥, 伊尹敷训。”
《北史·李彪传》:“祭无主则宗庙无所饗,冢嫡废则神器无所传。圣贤知其如此,故垂誥以为长世之法。”
垂chuí(1)(动)耷拉下来:~柳。(2)(动)留传:人民英雄永~不朽。(3)(副)将、将要:~老。(4)(名)敬辞;用于称长辈;上级对自己的行动:~念。
诰读音:gào诰gào(名)古代帝王对臣子的命令。