chuí jī
chuí màn
chuí tì
chuí měi
chuí qì
chuí zǐ
chuí xún
chuí mù
chuí yú
chuí tǐ
chuí guà
chuí shǎng
chuí wéi
chuí yù
chuí jiào
chuí shuǐ
chuí yún
chuí tiáo
chuí yè
chuí máng
chuí tiáo
chuí bái
chuí jué
chuí xūn
chuí sǐ
chuí tǐ
chuí chá
chuí lián
chuí wǎn
chuí hù
chuí ěr
chuí shǒu
chuí táng
chuí mǐn
chuí jí
chuí jiè
chuí jì
chuí mò
chuí yǐng
chuí shì
chuí kuò
chuí yào
chuí suí
chuí ěr
chuí yì
chuí niàn
chuí xiàn
chuí wěi
chuí shēn
chuí shì
chuí shǒu
chuí hú
chuí āi
chuí mò
chuí rén
chuí tóu
chuí tīng
chuí lǎn
chuí yú
chuí shì
chuí jiù
chuí xián
chuí shang
chuí bīng
chuí gān
chuí róng
chuí gǒng
chuí xiàn
chuí tǒng
chuí xiàn
chuí diǎn
chuí mìng
chuí wèn
chuí juàn
chuí ā
chuí fà
chuí huī
chuí wén
chuí lián
chuí sì
chuí qíng
chuí wáng
chuí jīn
chuí shāo
chuí ài
chuí zhī
chuí gōu
chuí dài
chuí fàn
chuí mù
chuí chì
chuí yù
chuí yī
chuí jiè
chuí lù
chuí lèi
chuí zēng
chuí shāng
chuí jí
chuí luò
chuí diào
chuí yú
chuí lǎo
chuí gù
chuí yīn
chuí jì
chuí guāng
chuí jiàn
chuí ēn
chuí lún
chuí míng
chuí gào
chuí yào
chuí yáng
chuí xiū
chuí pàn
chuí mǐn
chuí jīng
chuí fāng
chuí zhū
chuí zhēn
chuí zú
chuí tiān
chuí xùn
chuí bì
chuí fǎ
chuí jiāng
chuí zhí
chuí yì
chuí xiù
chuí luó
chuí shì
chuí liú
chuí zhǐ
chuí chuí
chuí zé
chuí gāo
chuí hú
chuí liǔ
chuí chéng
chuí wǎn
chuí yīng
chuí shāo
chuí nián
chuí qīng
chuí wēi
chuí tiáo
chuí chēng
chuí liàng
chuí yīn
chuí qiú
chuí jiē
chuí sī
chuí hóng
chuí bó
chuí xīn
chuí yòu
chuí bìn
chuí tuó
chuí xiàng
chuí yīn
jiān wēi
qī wēi
luǎn wēi
pín wēi
jiě wēi
sì wēi
xuán wēi
xiōng wēi
bī wēi
yuè wēi
hài wēi
qióng wēi
diàn wēi
jí wēi
dài wēi
gū wēi
lín wēi
qǐng wēi
qí wēi
jīng wēi
jī wēi
jùn wēi
zāi wēi
yuè wēi
xiǎn wēi
jì wēi
chí wēi
shǒu wēi
qī wēi
fú wēi
dān wēi
zhān wēi
fàn wēi
qiào wēi
diān wēi
gāo wēi
qīng wēi
huái wēi
ān wēi
xíng wēi
bīn wēi
luàn wēi
kuāng wēi
dǎo wēi
jǐ wēi
jiāo wēi
bìng wēi
chuí wēi
jiān wēi
lǚ wēi
垂危chuíwēi
(1) 接近死亡
例老人命已垂危英fail(2) 国家、民族临近危亡
英at one's last gasp⒈ 接近死亡。
引明袁宏道《答沉伯函书》:“垂危之病,而加之以毒, 荆人岂有命哉?”
清顾炎武《病起与蓟门当事书》:“仁以为己任,死而后已,故一病垂危,神思不乱。”
袁静《伏虎记》第四八回:“望着这位生命垂危的战友,她的心里活象烧着一把火,两条肿得挺粗的腿儿全麻木了。”
⒉ 谓极其危险。
引中国近代史资料丛刊《辛亥革命·武昌起义清方档案·关于民清军交战情况》:“大局垂危,急宜攻克武昌。”
郭沫若《洪波曲》第十三章三:“﹝《武汉永远是我们的》一文﹞说得真是好听:‘ 武汉临到垂危,但于整个战局也无多大影响!’”
非常危险。
垂chuí(1)(动)耷拉下来:~柳。(2)(动)留传:人民英雄永~不朽。(3)(副)将、将要:~老。(4)(名)敬辞;用于称长辈;上级对自己的行动:~念。
危读音:wēi危wēi(1)(形)本义:高。(2)(形)危险;不安全:~局|安~。(3)(动)使处于危险境地;损害:~及|~害。(4)(形)指人快要死:病~|垂~。(5)(形)〈书〉高:~楼百尺。(6)(形)〈书〉端正:正襟~坐。(7)(名)二十八宿之一。(8)姓。