chuí fà
chuí bìn
chuí jí
chuí rén
chuí tiáo
chuí huī
chuí juàn
chuí shang
chuí màn
chuí chéng
chuí diǎn
chuí suí
chuí qiú
chuí sì
chuí wáng
chuí xiàn
chuí zhí
chuí lèi
chuí wěi
chuí ā
chuí tóu
chuí ěr
chuí jiè
chuí máng
chuí xiàn
chuí mǐn
chuí zhī
chuí qíng
chuí tǐ
chuí róng
chuí ēn
chuí lǎn
chuí hú
chuí shāo
chuí zǐ
chuí jì
chuí xiàng
chuí shāo
chuí luó
chuí sī
chuí wǎn
chuí tuó
chuí yīng
chuí chēng
chuí yù
chuí mù
chuí xiàn
chuí hù
chuí yī
chuí tǒng
chuí jiù
chuí yú
chuí yì
chuí wēi
chuí yáng
chuí měi
chuí lù
chuí shì
chuí chì
chuí qì
chuí xīn
chuí dài
chuí jì
chuí pàn
chuí bīng
chuí xūn
chuí bái
chuí tiān
chuí diào
chuí tǐ
chuí gōu
chuí shì
chuí guāng
chuí yīn
chuí sǐ
chuí shì
chuí xián
chuí lún
chuí lián
chuí gào
chuí gǒng
chuí fàn
chuí yú
chuí yīn
chuí hú
chuí niàn
chuí fāng
chuí táng
chuí shì
chuí liàng
chuí yì
chuí lián
chuí wǎn
chuí ěr
chuí jiè
chuí xiū
chuí shǎng
chuí zēng
chuí yào
chuí zhēn
chuí yè
chuí guà
chuí shāng
chuí yú
chuí tiáo
chuí chá
chuí mò
chuí jiào
chuí xiù
chuí yīn
chuí míng
chuí zé
chuí hóng
chuí yào
chuí tì
chuí xùn
chuí wèn
chuí nián
chuí ài
chuí lǎo
chuí mǐn
chuí shǒu
chuí zú
chuí tīng
chuí bì
chuí kuò
chuí fǎ
chuí jiāng
chuí yòu
chuí yǐng
chuí yù
chuí jiàn
chuí chuí
chuí yún
chuí liǔ
chuí tiáo
chuí wéi
chuí mù
chuí luò
chuí xún
chuí āi
chuí gāo
chuí jīng
chuí shēn
chuí jí
chuí jué
chuí shuǐ
chuí mò
chuí zhū
chuí jīn
chuí liú
chuí qīng
chuí wén
chuí gān
chuí jī
chuí gù
chuí mìng
chuí bó
chuí jiē
chuí zhǐ
chuí shǒu
⒈ 古代帝王贵族冠冕前后的装饰,以丝绳系玉串而成。
引汉班固《白虎通·绋冕》:“垂旒者,示不视邪。”
南朝梁沉约《皇雅》:“执瑁朝羣后,垂旒御百神。”
明吕硕园《还魂记·耽试》:“圣主垂旒,想汝玉遗珠一网收。”
⒉ 指帝王。
引唐杜甫《秋日荆南述怀三十韵》:“垂旒资穆穆,祝网但恢恢。”
元袁桷《白云平章致仕》诗:“盛代东封催告礼,更须元老侍垂旒。”
清杜芥《赋得群山夜来晴》诗:“万象朝一真,拱笏翼垂旒。”
⒊ 指居侯王之位。
引清钮琇《觚賸·圆圆》:“﹝延陵﹞自此由秦入蜀,迄於秉鉞滇云,垂旒洱海,人臣之位,於斯已极。”
垂chuí(1)(动)耷拉下来:~柳。(2)(动)留传:人民英雄永~不朽。(3)(副)将、将要:~老。(4)(名)敬辞;用于称长辈;上级对自己的行动:~念。
旒读音:liú旒liú(1)(名)旗子上面的飘带。(2)(名)古代皇帝礼帽前后的玉串。