zōng guān
zōng bó
zōng zhù
zōng rén
zōng jí
zōng yí
zōng zhí
zōng jiàng
zōng yuán
zōng jī
zōng shí
zōng guó
zōng gàn
zōng zhǐ
zōng zú
zōng bīng
zōng fù
zōng zhǔ
zōng cháng
zōng tiāo
zōng miào
zōng yīn
zōng lǐ
zōng cí
zōng jìng
zōng jiào
zōng shú
zōng xué
zōng yà
zōng gǔn
zōng háo
zōng qī
zōng lèi
zōng shì
zōng lù
zōng guàn
zōng zhàng
zōng shī
zōng niè
zōng méng
zōng fǎ
zōng běn
zōng zǔ
zōng lǚ
zōng mǔ
zōng lǎo
zōng huì
zōng pài
zōng cóng
zōng huáng
zōng dì
zōng líng
zōng nǚ
zōng zhèng
zōng pǔ
zōng fān
zōng qīng
zōng shàng
zōng jì
zōng jiā
zōng xiàng
zōng guī
zōng zhī
zōng shè
zōng sūn
zōng shèng
zōng juàn
zōng zhǐ
zōng yīn
zōng shì
zōng qì
zōng shì
zōng zhèng
zōng chéng
zōng sì
zōng mén
zōng shī
⒈ 宗庙。 《左传·襄公二十三年》:“紇不佞,失守宗祧,敢告不吊。
引紇之罪,不及不祀。”
杜预注:“远祖庙为祧。”
《孔子家语·哀公问政》:“圣人因物之精,制为之极,明命鬼神,以为民之则,而犹以是为未足也。故筑为宫室,设为宗祧。”
晋潘岳《秋兴赋》:“龟祀骨於宗祧兮,思反身於緑水。”
唐陆贽《奉天改元大赦制》:“朕嗣守丕构,君临万方,失守宗祧,越在草莽。”
清赵翼《兕觥归赵歌》:“是宜什袭逾琼瑶,长与腊胔藏宗祧。”
⒉ 引申指家族世系;宗嗣;嗣续。
引唐韩愈《顺宗实录三》:“惟先王光有天下,必正我邦本,以立人极,建储贰以承宗祧,所以啟迪大猷,安固洪业,斯前代之令典也。”
清蒲松龄《聊斋志异·红玉》:“僕之卧薪尝胆者,固有日矣,但怜此褓中物,恐坠宗祧。”
何垠注:“坠宗祧,覆宗灭嗣也。”
《红楼梦》第一二〇回:“小女英莲,幼遭尘劫,老先生初任之时,曾经判断;今归薛姓,产难完劫,遗一子于薛家,以承宗祧。”
祧,指远祖的庙。宗祧指宗庙。
宗zōng(1)(名)祖宗:列祖列~。(2)(名)家族;同一家族:~庙|~室|~弟|~兄|~族。(3)(名)宗派;派别:正~|~派主义。(4)(名)宗旨:开~明义|万变不离其~。(5)(动)在学术或文艺上效法:他的唱工~的是梅派。(6)(名)为众人所师法的人物:文~。(7)(量)一~心事|一~大案。(8)姓。
祧读音:tiāo祧tiāo(1)〈书〉(2)(名)古代称祭远祖的庙。(3)(动)后来指承继先代。(4)(动)把隔了几代的祖宗的神主迁利远祖庙里。