zōng zhèng
zōng guó
zōng nǚ
zōng lǐ
zōng shì
zōng yí
zōng yà
zōng xué
zōng lèi
zōng huì
zōng jí
zōng mén
zōng cóng
zōng sì
zōng shī
zōng pài
zōng bīng
zōng qī
zōng gǔn
zōng zhàng
zōng rén
zōng qīng
zōng yīn
zōng jiā
zōng juàn
zōng shàng
zōng bó
zōng xiàng
zōng jì
zōng cháng
zōng guàn
zōng běn
zōng mǔ
zōng fǎ
zōng shèng
zōng lǚ
zōng gàn
zōng zú
zōng líng
zōng cí
zōng háo
zōng qì
zōng fān
zōng shú
zōng yīn
zōng sūn
zōng jìng
zōng shì
zōng shì
zōng miào
zōng jiàng
zōng guān
zōng jiào
zōng zhí
zōng méng
zōng pǔ
zōng shè
zōng shí
zōng zhǐ
zōng zhù
zōng lǎo
zōng shī
zōng guī
zōng jī
zōng zhèng
zōng zhǔ
zōng fù
zōng zhǐ
zōng huáng
zōng zǔ
zōng zhī
zōng yuán
zōng tiāo
zōng dì
zōng lù
zōng niè
zōng chéng
chǐ dì
guì dì
zhòng dì
shū dì
bì dì
fù dì
cháng dì
jiā dì
nàn dì
liè dì
jùn dì
gēng dì
zōng dì
bāo dì
zú dì
nán dì
zǐ dì
dào dì
rú dì
jì dì
xiōng dì
biǎo dì
hé dì
xùn dì
mǔ dì
shù dì
shī dì
méng dì
táng dì
xián dì
lìng dì
kūn dì
zhì dì
zhì dì
kūn dì
xiè dì
cóng dì
tì dì
zhì dì
jiè dì
kǎi tì
yí dì
kǎi dì
shàng dì
mèi dì
tài dì
shùn dì
xiǎo dì
dǐ dì
zǐ dì
yuán dì
wài dì
gāo dì
shǎo dì
nǚ dì
tú dì
dà dì
bù dì
qì dì
mén dì
yǒu dì
kǎi dì
xiào dì
jì dì
jiù dì
lù dì
běn dì
shì dì
huáng dì
zhōng dì
qī dì
shè dì
古代宗法制度,庶子称比自己年幼的嫡子为“(好工具.)宗弟”。
⒈ 古代宗法制度,庶子称比自己年幼的嫡子为“宗弟”。参见“宗兄”。
引《礼记·曾子问》:“布奠於宾,宾奠而不举,不归肉。其辞於宾曰:‘宗兄、宗弟、宗子在他国,使某辞。’”
孔颖达疏:“宗兄、宗弟、宗子在他国,不得亲祭。”
古时庶子称比自己年纪小的嫡子。
宗zōng(1)(名)祖宗:列祖列~。(2)(名)家族;同一家族:~庙|~室|~弟|~兄|~族。(3)(名)宗派;派别:正~|~派主义。(4)(名)宗旨:开~明义|万变不离其~。(5)(动)在学术或文艺上效法:他的唱工~的是梅派。(6)(名)为众人所师法的人物:文~。(7)(量)一~心事|一~大案。(8)姓。
弟读音:dì,tì,tuí[ dì ]1. 同父母(或只同父、只同母)的比自己年纪小的男子:弟弟。兄弟。
2. 亲戚或亲族间辈分相同的比自己年纪小的男子:表弟。堂弟。
3. 称同辈比自己年纪小的男性:老弟。师弟。
4. 学生对老师自称或别人指称:弟子。徒弟。
5. 古同“第”,次序。
6. 古同“第”,但。