zōng mén
zōng qì
zōng dì
zōng jiào
zōng yí
zōng jí
zōng zú
zōng cháng
zōng zhǐ
zōng jì
zōng cóng
zōng rén
zōng xiàng
zōng nǚ
zōng yīn
zōng chéng
zōng miào
zōng huáng
zōng yīn
zōng zhī
zōng fān
zōng niè
zōng lù
zōng yà
zōng bīng
zōng jī
zōng bó
zōng yuán
zōng sì
zōng mǔ
zōng sūn
zōng lǚ
zōng běn
zōng pài
zōng tiāo
zōng lǐ
zōng zhàng
zōng jiā
zōng guān
zōng lǎo
zōng fǎ
zōng shì
zōng guī
zōng qī
zōng lèi
zōng juàn
zōng zǔ
zōng shèng
zōng qīng
zōng guó
zōng zhèng
zōng shè
zōng guàn
zōng shí
zōng fù
zōng zhǐ
zōng shī
zōng háo
zōng cí
zōng zhèng
zōng zhǔ
zōng pǔ
zōng jiàng
zōng shàng
zōng zhí
zōng méng
zōng zhù
zōng shì
zōng xué
zōng shī
zōng jìng
zōng huì
zōng gàn
zōng líng
zōng shú
zōng shì
zōng gǔn
réng sūn
wén sūn
yuán sūn
shén sūn
xiào sūn
yóu sūn
jiǎ sūn
kūn sūn
liáng sūn
fán sūn
féng sūn
āi sūn
zǔ sūn
yáng sūn
wáng sūn
biē sūn
huáng sūn
yǔ sūn
zhū sūn
lín sūn
tóng sūn
cóng sūn
yā sūn
mò sūn
mí sūn
zǐ sūn
yìn sūn
yí sūn
zhuān sūn
nòng sūn
lái sūn
tóng sūn
tú sūn
chéng sūn
xuán sūn
tài sūn
yú sūn
ér sūn
tāng sūn
sì sūn
réng sūn
gōng sūn
shēng sūn
lóng sūn
guī sūn
shì sūn
niè sūn
dì sūn
shù sūn
shì sūn
tiān sūn
dào sūn
huáng sūn
bù sūn
yě sūn
cí sūn
mù sūn
wáng sūn
nǚ sūn
chóng sūn
kūn sūn
zāng sūn
lǐ sūn
zhǎng sūn
zēng sūn
xì sūn
shì sūn
jiā sūn
zhì sūn
wén sūn
hú sūn
dí sūn
cáo sūn
zhǒng sūn
ěr sūn
gōng sūn
móu sūn
nāo sūn
zōng sūn
rán sūn
⒈ 同族的孙辈。
引唐卢纶《送饯从叔辞丰州幕归嵩阳旧居》诗:“白鬚宗孙侍坐时,愿持寿酒前致词。”
宗zōng(1)(名)祖宗:列祖列~。(2)(名)家族;同一家族:~庙|~室|~弟|~兄|~族。(3)(名)宗派;派别:正~|~派主义。(4)(名)宗旨:开~明义|万变不离其~。(5)(动)在学术或文艺上效法:他的唱工~的是梅派。(6)(名)为众人所师法的人物:文~。(7)(量)一~心事|一~大案。(8)姓。
孙读音:sūn,xùn[ sūn ]1. 儿子的儿子:孙子。孙女。
2. 跟孙子同辈的亲属:外孙。侄孙(侄儿的子女)。
3. 孙子以后的各代:曾(zēng )孙(孙子的子女)。玄孙(曾孙的子女)。子孙(儿子和孙子,泛指后代)。王孙(贵族的子孙后代)。
4. 植物再生成孳生的:孙竹(竹的枝根末端所生的竹)。
5. 姓。