zōng háo
zōng yīn
zōng sì
zōng guī
zōng pǔ
zōng zhù
zōng jìng
zōng nǚ
zōng méng
zōng fù
zōng zǔ
zōng gàn
zōng líng
zōng zhī
zōng yí
zōng lǚ
zōng jiàng
zōng bó
zōng cóng
zōng miào
zōng shàng
zōng zhèng
zōng jí
zōng xué
zōng zhǔ
zōng zú
zōng dì
zōng qī
zōng fǎ
zōng huáng
zōng shè
zōng zhǐ
zōng mǔ
zōng guó
zōng niè
zōng shì
zōng yà
zōng shèng
zōng guān
zōng shú
zōng lǐ
zōng huì
zōng qīng
zōng shì
zōng pài
zōng bīng
zōng zhí
zōng shī
zōng qì
zōng zhèng
zōng yuán
zōng shí
zōng juàn
zōng lǎo
zōng fān
zōng jiā
zōng jì
zōng jiào
zōng zhǐ
zōng cháng
zōng yīn
zōng cí
zōng chéng
zōng běn
zōng lù
zōng mén
zōng sūn
zōng rén
zōng jī
zōng gǔn
zōng guàn
zōng tiāo
zōng shì
zōng lèi
zōng xiàng
zōng zhàng
zōng shī
wú jī
yāo jī
dān jī
dì jī
èr jī
kǒng jī
qióng jī
qí jī
zhú jī
miào jī
yàn jī
gē jī
lí jī
guì jī
màn jī
hàn jī
fán jī
yí jī
lóng jī
shì jī
dà jī
zhōu jī
jiāo jī
yàn jī
jiā jī
ráo jī
jīng jī
cūn jī
zōng jī
chāng jī
xiǎo jī
bān jī
cóng jī
zhēn jī
bié jī
míng jī
wáng jī
xiān jī
wǔ jī
chǒng jī
chǔ jī
bì jī
chán jī
tiān jī
zhū jī
lì jī
bó jī
lú jī
jī jī
cán jī
lí jī
zú jī
yáo jī
hú jī
xìng jī
jiàn jī
yīng jì
máo jī
gǔ jī
ài jī
gōng jī
yāo jī
指周王室。因其姬姓,故称“宗姬”。
北宋末,郡主改称宗姬。
⒈ 指周王室。因其姬姓,故称“宗姬”。
引三国魏曹冏《六代论》:“吴楚凭江,负固方城,虽心希九鼎,而畏迫宗姬。”
晋刘琨《劝进表》:“自京畿陨丧,九服崩离,天下嚣然,无所归怀。虽有夏之遘夷羿,宗姬之离犬戎,蔑以过之。”
⒉ 北宋末,郡主改称宗姬。
引《宋史·礼志十八》:“徽宗改公主为姬,下詔曰:‘……可改公主为帝姬、郡主为宗姬、县主为族姬。’”
宗周。
宗zōng(1)(名)祖宗:列祖列~。(2)(名)家族;同一家族:~庙|~室|~弟|~兄|~族。(3)(名)宗派;派别:正~|~派主义。(4)(名)宗旨:开~明义|万变不离其~。(5)(动)在学术或文艺上效法:他的唱工~的是梅派。(6)(名)为众人所师法的人物:文~。(7)(量)一~心事|一~大案。(8)姓。
姬读音:jī1.古代对妇女的美称。
2.古代称妾:侍~。~妾。
3.旧时称以歌舞为业的女子:歌~。
4.姓。