zōng shī
zōng zhí
zōng lù
zōng mén
zōng lǎo
zōng zhù
zōng tiāo
zōng guó
zōng gàn
zōng zhàng
zōng yīn
zōng bó
zōng zǔ
zōng chéng
zōng zhèng
zōng líng
zōng jī
zōng dì
zōng jí
zōng fù
zōng xué
zōng jiàng
zōng zú
zōng miào
zōng yuán
zōng jì
zōng lǐ
zōng cháng
zōng sūn
zōng guān
zōng jiào
zōng rén
zōng shè
zōng bīng
zōng zhī
zōng guàn
zōng sì
zōng nǚ
zōng lèi
zōng juàn
zōng niè
zōng yà
zōng qì
zōng fān
zōng shèng
zōng shì
zōng yí
zōng huáng
zōng shí
zōng lǚ
zōng cí
zōng qī
zōng shī
zōng zhǐ
zōng háo
zōng méng
zōng huì
zōng shì
zōng mǔ
zōng fǎ
zōng xiàng
zōng zhǐ
zōng guī
zōng zhèng
zōng qīng
zōng shú
zōng yīn
zōng pǔ
zōng zhǔ
zōng jiā
zōng gǔn
zōng shì
zōng běn
zōng shàng
zōng pài
zōng jìng
zōng cóng
lèi sì
dì sì
zǎi sì
zhì sì
jiāo sì
jiě sì
làn sì
fáng sì
jiǎng sì
diǎn sì
cí sì
yuè sì
biàn sì
shì sì
miào sì
líng sì
péi sì
guó sì
jì sì
sài sì
fēng sì
jīng sì
xīn sì
bì sì
dú sì
fán sì
pèi sì
yīn sì
cóng sì
xiū sì
gù sì
zhǒng sì
jué sì
dǎo sì
yú sì
chéng sì
fù sì
fēng sì
xiǎng sì
jì sì
qún sì
xiǎng sì
fèng sì
jiā sì
yīn sì
lí sì
xiǎo sì
shén sì
cì sì
yān sì
xiá sì
lǐ sì
tè sì
bāng sì
lái sì
qún sì
cháng sì
jié sì
gòng sì
gé sì
chóng sì
kuì sì
zōng sì
qīng sì
fù sì
miè sì
bù sì
hóng sì
nì sì
jiào sì
dēng sì
qī sì
xiào sì
⒈ 谓对祖宗的祭祀。
引《孝经·圣治》:“昔者周公郊祀后稷以配天;宗祀文王於明堂以配上帝。”
《宋书·武帝纪中》:“夷羿乘衅,荡覆王室,越在南鄙。迁于九江。宗祀絶饗,人神无位。”
《汉书·叙传上》:“夫以匹妇之明,犹能推事理之致,探祸福之机,而全宗祀於无穷,垂策书於春秋。”
《醒世恒言·小水湾天狐诒书》:“倘违吾言,自罹罗网,颠覆宗祀,虽及泉下,誓不相见。”
清纪昀《阅微草堂笔记·如是我闻三》:“吾不忍吾家之宗祀,自此而絶也。”
⒉ 泛指各种祭祀。
引《汉书·儿宽传》:“陛下躬发圣德,统楫羣元,宗祀天地,荐礼百神,精神所乡,徵兆必报,天地并应,符瑞昭明。”
祭祀祖宗。亦泛指祭祀。
宗zōng(1)(名)祖宗:列祖列~。(2)(名)家族;同一家族:~庙|~室|~弟|~兄|~族。(3)(名)宗派;派别:正~|~派主义。(4)(名)宗旨:开~明义|万变不离其~。(5)(动)在学术或文艺上效法:他的唱工~的是梅派。(6)(名)为众人所师法的人物:文~。(7)(量)一~心事|一~大案。(8)姓。
祀读音:sì祀sì本义:祭祀。(名)殷代特指年。