xié dàng
xié mó
xié lì
xié mín
xié tiào
xié huǒ
xié chǐ
xié yì
xié lùn
xié huò
xié mén
xié chǎn
xié dàn
xié mèi
xié chī
xié huì
xié cí
xié mó
xié mí
xié niè
xié jiá
xié guài
xié nì
xié què
xié lì
xié shù
xié luàn
xié bì
xié yù
xié zhèng
xié pì
xié yín
xié sàn
xié chuán
xié huò
xié niàn
xié bìng
xié nìng
xié suì
xié yú
xié dì
xié lù
xié è
xié bēi
xié hū
xié lǐng
xié qíng
xié jí
xié nüè
xié huá
xié dào
xié guǐ
xié wū
xié chán
xié duō
xié shī
yé hǔ
xié zhǐ
xié cí
xié chǎn
xié móu
xié fēng
xié jiá
xié zōng
xié lèi
xié yú
xié guǐ
xié jīn
xié nì
xié chǒu
yé yú
xié jìng
xié jué
xié shuō
xié pài
xié hu
xié qīng
xié tú
xié fàng
xié jiāo
xié jìng
xié shū
xié fǎ
xié kū
xié jué
xié zī
xié jué
xié shēng
xié chéng
xié qì
xié duān
xié qì
xié shān
xié jiào
xié wàng
xié mù
xié náo
xié shàn
xié màn
xié lì
xié shén
xié gèn
xié fēng
xié méng
xié rén
xié lín
xié pí
xié chén
xié fú
xié hāo
xié wǎng
xié dǎng
xié è
xié qī
xié hǔ
xié xìng
xié pì
xié yú
xié zhàng
xié nì
xié shì
hóng chǐ
hóng chǐ
làn chǐ
huá chǐ
fán chǐ
hóng chǐ
jiāo chǐ
kuā chǐ
tài chǐ
hù chǐ
hóng chǐ
yín chǐ
tān chǐ
yú chǐ
mí chǐ
lì chǐ
háo chǐ
chóng chǐ
yóu chǐ
zòng chǐ
tài chǐ
bāo chǐ
hào chǐ
xié chǐ
fēng chǐ
jiàn chǐ
shē chǐ
ráo chǐ
zhēn chǐ
fú chǐ
guī chǐ
qīng chǐ
qióng chǐ
bēi chǐ
hào chǐ
yǎn chǐ
duò chǐ
xiōng chǐ
tài chǐ
shù chǐ
jì chǐ
guì chǐ
héng chǐ
diāo chǐ
bù chǐ
fù chǐ
sì chǐ
diāo chǐ
mí chǐ
ào chǐ
⒈ 亦作“邪哆”。放佚不正的行为。
引《孟子·梁惠王上》:“苟无恒心,放辟邪侈,无不为已。”
汉扬雄《法言·吾子》:“述正道而稍邪哆者有矣,未有述邪哆而稍正也。”
宋曾巩《<列女传目录>序》:“后世自学问之士,多徇於外物而不安其守,其家室既不见可法,故竞於邪侈,岂独无相成之道哉!”
清谭嗣同《启寰府君家传》:“入国朝,渐即零替,卒无有放辟邪侈,陷刑辟閔有司者。”
[ xié ]
1. 不正当,不正派:邪恶(è)。邪念。邪说。
2. 中医指引起疾病的环境因素:寒邪。风邪。
3. 迷信的人指鬼神给予的灾祸:中(zhòng)邪。
4. 妖异怪诞:邪魔。邪术。
5. 古同“斜”。
[ yé ]
1. 古同“耶”,疑问词。
侈读音:chǐ侈chǐ(1)(形)〈书〉浪费。(2)(动)夸大:~靡。