hóng dài
hóng hé
hóng jiǎn
hóng dù
hóng cháng
hóng zhì
hóng chǎng
hóng zhǐ
hóng chǎng
hóng tú
hóng yì
hóng yáng
hóng chǐ
hóng tōng
hóng biàn
hóng bó
hóng fǎ
hóng xīn
hóng shù
hóng zhāng
hóng cuì
hóng kuò
hóng shàn
hóng mǐn
hóng dà
hóng sì
hóng kuàng
hóng yuàn
hóng jì
hóng yè
hóng qì
hóng rùn
hóng fū
hóng shēn
hóng xiū
hóng yǎ
hóng lùn
hóng fāng
hóng yì
hóng suì
hóng shèng
hóng guī
hóng duō
hóng lì
hóng kāi
hóng hòu
hóng dào
hóng liàng
hóng wěi
hóng jiǎng
hóng yù
hóng liàng
hóng zhì
hóng yì
hóng yòu
hóng lì
hóng shì
hóng měi
hóng liè
hóng yuǎn
hóng lǎng
hóng yì
hóng zhuàng
hóng huà
hóng guāng
tài chǐ
hào chǐ
guì chǐ
guī chǐ
jì chǐ
ào chǐ
làn chǐ
shù chǐ
tài chǐ
hóng chǐ
mí chǐ
jiàn chǐ
hù chǐ
mí chǐ
yín chǐ
yú chǐ
bāo chǐ
shē chǐ
qióng chǐ
yǎn chǐ
lì chǐ
ráo chǐ
fú chǐ
xié chǐ
sì chǐ
duò chǐ
fán chǐ
diāo chǐ
hóng chǐ
tān chǐ
zòng chǐ
huá chǐ
zhēn chǐ
yóu chǐ
xiōng chǐ
háo chǐ
diāo chǐ
bēi chǐ
jiāo chǐ
tài chǐ
kuā chǐ
fù chǐ
hóng chǐ
héng chǐ
chóng chǐ
fēng chǐ
qīng chǐ
hào chǐ
hóng chǐ
bù chǐ
⒈ 大而多。
引《国语·楚语上》:“且夫私欲弘侈,则德义鲜少;德义不行,则邇者骚离,而远者距违。”
⒉ 奢侈;豪华。
引《隋书·宇文恺传》:“愷揣帝心在弘侈。于是东京制度,穷极壮丽,帝大悦之。”
明施绍莘《<花影集>自序》:“茅茨草舍之酸寒,崇台广囿之弘侈。”