qiǎo gàn
qiǎo mǐ
qiǎo yù
qiǎo fán
qiǎo gōng
qiǎo yuè
qiǎo wěi
qiǎo mèi
qiǎo cí
qiǎo chuí
qiǎo yú
qiǎo chí
qiǎo shuō
qiǎo wén
qiǎo biàn
qiǎo é
qiǎo shì
qiǎo nìng
qiǎo xī
qiǎo méi
qiǎo gù
qiǎo xīn
qiǎo yán
qiǎo dǐ
qiǎo jiàng
qiǎo chuí
qiǎo rèn
qiǎo shì
qiǎo sī
qiǎo wèi
qiǎo miào
qiǎo jìn
qiǎo fǎ
qiǎo xiào
qiǎo shì
qiǎo duì
qiǎo shé
qiǎo yì
qiǎo lì
qiǎo měi
qiǎo jié
qiǎo báo
qiǎo guǒ
qiǎo hé
qiǎo jié
qiǎo mǐn
qiǎo biàn
qiǎo lì
qiǎo huàn
qiǎo jí
qiǎo zhà
qiǎo shǒu
qiǎo fù
qiǎo wán
qiǎo xiá
qiǎo jì
qiǎo ér
méi jiàng
míng jiàng
bīng jiàng
tà jiàng
zǐ jiàng
shī jiàng
rén jiàng
jiǎ jiàng
xuán jiàng
fān jiàng
táo jiàng
shàn jiàng
gōng jiàng
líng jiàng
shī jiàng
dōu jiàng
zōng jiàng
jiāng jiàng
jù jiàng
zhú jiàng
xuàn jiàng
tiě jiàng
jīn jiàng
biǎo jiàng
jiàng jiàng
bèi jiàng
dà jiàng
chuài jiàng
zǎi jiàng
huà jiàng
wū jiàng
mù jiàng
yī jiàng
dàng jiàng
yíng jiàng
chē jiàng
jiǎng jiàng
xuē jiàng
dài jiàng
shǐ jiàng
liáng jiàng
guǐ jiàng
jù jiàng
gōng jiàng
pí jiang
chuán jiàng
suǒ jiàng
bēi jiàng
zhēn jiàng
cí jiàng
chóng jiàng
yì jiàng
jūn jiàng
yǐng jiàng
shì jiàng
shí jiang
chǔ jiàng
qiǎo jiàng
yì jiàng
wǎ jiang
jī jiàng
bān jiàng
huā jiàng
jiě jiàng
qī jiang
fǎ jiàng
jǐn jiàng
lún jiàng
tiān jiàng
zōng jiàng
xī jiang
zhuān jiàng
yuān jiàng
xié jiang
miè jiàng
nǚ jiàng
shān jiàng
fān jiàng
huà jiàng
chèng jiàng
zhèng jiàng
yín jiàng
bǐ jiàng
mén jiàng
tǒng jiàng
zǐ jiàng
fū jiàng
bān jiàng
yuán jiàng
wén jiàng
tóng jiang
xīn jiàng
zhé jiàng
chuàng jiàng
dīng jiàng
róng jiàng
巧匠qiǎojiàng
(1) 技艺精巧的工匠
例能工巧匠英clever artisan;skilled workman⒈ 技艺精巧的工匠。
引《韩非子·有度》:“巧匠目意中绳,然必先以规矩为度;上智捷举中事,必以先王之法为比。”
《史记·屈原贾生列传》:“巧匠不斲兮,孰察其揆正?”
宋陆游《砚湖》诗:“自然出天工,岂復烦巧匠?”
朱心《鱼抬梁,土堆亭》:“鲁班师傅真是天生的巧匠,谁比得上他!”
技术精湛的工匠。
巧qiǎo(1)(形)心思灵敏;技术高明:~干|~匠|~辩。(2)(形)(手、口)灵巧:~劲儿|~手|熟能生~|嘴~。(3)(形)恰巧;正遇上某种机会:~合|~遇|凑~|刚~|可~|碰~|偏~。(4)(形)虚浮不实的(话):花言~语。
匠读音:jiàng1.工匠:铁~。铜~。木~。瓦~。石~。能工巧~。
2.指在某方面很有造诣的人:宗~。文学巨~。