dōu jiàng
yuān jiàng
chuàng jiàng
huā jiàng
bīng jiàng
bān jiàng
mén jiàng
dà jiàng
nǚ jiàng
shí jiang
xī jiang
yíng jiàng
jǐn jiàng
zhuān jiàng
jiǎ jiàng
shǐ jiàng
shī jiàng
qī jiang
jiāng jiàng
jī jiàng
zǐ jiàng
tà jiàng
biǎo jiàng
guǐ jiàng
zhèng jiàng
xuàn jiàng
fǎ jiàng
zǐ jiàng
jù jiàng
miè jiàng
suǒ jiàng
tóng jiang
chóng jiàng
zhú jiàng
jīn jiàng
lún jiàng
jù jiàng
xīn jiàng
fān jiàng
chǔ jiàng
zōng jiàng
zhēn jiàng
gōng jiàng
wén jiàng
bǐ jiàng
pí jiang
yì jiàng
xié jiang
xuán jiàng
zōng jiàng
jūn jiàng
dàng jiàng
chē jiàng
bèi jiàng
gōng jiàng
méi jiàng
shì jiàng
bēi jiàng
huà jiàng
tiān jiàng
chuán jiàng
jiàng jiàng
róng jiàng
tǒng jiàng
qiǎo jiàng
fān jiàng
huà jiàng
jiě jiàng
líng jiàng
shī jiàng
yī jiàng
yǐng jiàng
wū jiàng
mù jiàng
cí jiàng
tiě jiàng
shàn jiàng
yuán jiàng
wǎ jiang
dài jiàng
zhé jiàng
táo jiàng
yín jiàng
liáng jiàng
rén jiàng
dīng jiàng
zǎi jiàng
bān jiàng
míng jiàng
chuài jiàng
xuē jiàng
jiǎng jiàng
yì jiàng
chèng jiàng
shān jiàng
fū jiàng
⒈ 制酱的工匠。
引《新唐书·百官志三》:“﹝掌醢署﹞酱匠二十三人。”
酱jiàng(1)(名)豆、麦发酵后;加上盐做成的糊状调味品:黄~|炸~。(2)(形)用酱油腌的(菜);用酱油煮的(肉):~萝卜|~肘子。(3)(动)用酱或酱油腌(菜):把萝卜~一~。(4)(名)像酱的糊状食品:芝麻~|花生~|果子~|辣椒~。
匠读音:jiàng1.工匠:铁~。铜~。木~。瓦~。石~。能工巧~。
2.指在某方面很有造诣的人:宗~。文学巨~。