tòng zé
tòng jīng
tòng niàn
tòng jiǎo
tòng yǎng
tòng dào
tòng qiè
tòng kuì
tòng jué
tòng jí
tòng fǎ
tòng dú
tòng chuàng
tòng guān
tòng biān
tòng chǔ
tòng gē
tòng zhàng
tòng chì
tòng chì
tòng kuài
tòng rǔ
tòng kǔ
tòng wù
tòng xīn
tòng gǎn
tòng jiào
tòng nǎo
tòng jiān
tòng jué
tòng kū
tòng hèn
tòng bì
tòng jiǎo
tòng dìng
tòng kǒu
tòng náo
tòng fèn
tòng shāng
tòng tòng
tòng chén
tòng jí
tòng gǔ
tòng mà
tòng wǎn
tòng fēng
tòng mà
tòng tàn
tòng zuì
tòng cháng
tòng dǎ
tòng dá
tòng tán
tòng kù
tòng huǐ
tòng jīng
tòng xī
tòng jiù
tòng chù
tòng zēng
tòng qīn
tòng jǐng
tòng rè
tòng huǐ
tòng jiá
tòng yān
tòng pò
tòng biǎn
tòng ài
tòng cè
tòng yǐn
tòng dǐ
yīn zé
péi zé
lì zé
jìn zé
yán zé
xián zé
kē zé
nuò zé
póu zé
àn zé
sè zé
bó zé
xiè zé
shù zé
qiǎn zé
gōng zé
qiǎn zé
yǎ zé
fàng zé
jiǎn zé
bó zé
bī zé
quán zé
chéng zé
chì zé
qǔ zé
guǐ zé
hē zé
qiáo zé
hē zé
xiàn zé
cuàn zé
jiā zé
jiū zé
zuì zé
qiào zé
àn zé
kè zé
jiù zé
dàn zé
zì zé
wèn zé
kuò zé
biān zé
jué zé
dǔ zé
chù zé
zhǐ zé
huì zé
biǎn zé
bèi zé
gòu zé
guài zé
guī zé
kōng zé
chì zé
jié zé
jiàn zé
qì zhài
qiè zé
guǐ zé
kǎo zé
bāo zé
chēn zé
bǎng zé
xùn zé
shōu zhài
yuàn zé
miǎn zé
rèn zé
jī zé
bū zé
dū zé
kē zé
shěn zé
yōu zé
zhàng zé
chì zé
chēng zhài
pū zé
huǐ zé
shī zé
zhí zé
huàn zé
jùn zé
bù zé
lǎn zé
wěi zé
guī zé
tòng zé
fù zé
cháng zé
zhū zé
kè zé
táo zé
juān zé
hái zé
kè zé
zhuī zé
huì zé
chī zé
痛责tòngzé
(1) 严厉责骂(好工具.)或责罚
例痛责狱吏英castigate;attack bitterly;rebuke severely⒈ 严厉责骂或责罚。 《三国演义》第二九回:“原来狱吏皆敬信于吉,吉在狱中时,尽去其枷锁;及策(孙策 )唤取,方带枷锁而出。
引策访知大怒,痛责狱吏,仍将于吉械繫下狱。”
清黄六鸿《福惠全书·莅任·禀帖赘说》:“本集岁例祀马神演戏,某把总怒其不起立,将唱旦者当场痛责。因闔集跪恳,杖至三棍乃免。”
痛tòng(1)(形)悲伤:~心。(2)(形)尽情地;深切地;彻底的:~快。(3)(形)疼痛。
责读音:zé,zhài[ zé ]1. 责任,分(fèn)内应做的事:责任。尽责。负责。职责。专责。责无旁贷。
2. 要求:责求。责令。责成。
3. 指摘过失:求全责备。责怪。斥责。责罚。谴责。
4. 质问,诘(jié)问:责问。责难。责让。
5. 旧指为了惩罚而打:鞭责。杖责。