tòng niàn
tòng dú
tòng yān
tòng náo
tòng chǔ
tòng gǔ
tòng zé
tòng chì
tòng fèn
tòng hèn
tòng qiè
tòng zuì
tòng jiǎo
tòng mà
tòng fēng
tòng kǔ
tòng rǔ
tòng rè
tòng qīn
tòng gē
tòng dào
tòng nǎo
tòng jiù
tòng chuàng
tòng jǐng
tòng kǒu
tòng xī
tòng jiān
tòng bì
tòng chén
tòng pò
tòng guān
tòng yǐn
tòng biǎn
tòng dìng
tòng ài
tòng kū
tòng jiǎo
tòng kuài
tòng jiá
tòng shāng
tòng mà
tòng kù
tòng jīng
tòng biān
tòng jué
tòng chù
tòng cè
tòng chì
tòng huǐ
tòng tàn
tòng jiào
tòng jué
tòng dǎ
tòng dá
tòng huǐ
tòng yǎng
tòng tòng
tòng zēng
tòng gǎn
tòng wǎn
tòng jí
tòng jīng
tòng dǐ
tòng zhàng
tòng jí
tòng cháng
tòng wù
tòng xīn
tòng tán
tòng fǎ
tòng kuì
⒈ 彻底矫正。
引明吴讷《文章辨体序说·古诗·五言》:“宋初,崇尚晚唐之习, 欧阳永叔痛矫‘西崑’陋体而变之。”
痛tòng(1)(形)悲伤:~心。(2)(形)尽情地;深切地;彻底的:~快。(3)(形)疼痛。
矫读音:jiǎo,jiáo[ jiǎo ]1. 纠正,把弯曲的弄直:矫正。矫形。矫治。矫世(矫正世俗)。矫情(故意违反常态,表示与众不同)。矫枉过正。
2. 假托:矫命。矫诏。矫虔(官吏假托上命掠夺百姓的财物)。
3. 强壮,勇武:矫健。矫捷。矫矫(a.勇武的样子;b.出众的样子)。
4. 姓。