tòng huǐ
tòng jiù
tòng kū
tòng zēng
tòng gǔ
tòng tàn
tòng chù
tòng yǐn
tòng dǎ
tòng nǎo
tòng dào
tòng fèn
tòng kǒu
tòng dú
tòng jīng
tòng jiǎo
tòng rè
tòng náo
tòng chǔ
tòng cháng
tòng jué
tòng chì
tòng biǎn
tòng jǐng
tòng jí
tòng zuì
tòng wǎn
tòng qīn
tòng fǎ
tòng jiá
tòng bì
tòng mà
tòng dǐ
tòng tòng
tòng chì
tòng fēng
tòng jué
tòng jiǎo
tòng yān
tòng jiào
tòng hèn
tòng kuài
tòng gē
tòng kuì
tòng gǎn
tòng tán
tòng jí
tòng biān
tòng kù
tòng rǔ
tòng dá
tòng kǔ
tòng chuàng
tòng zé
tòng zhàng
tòng huǐ
tòng xīn
tòng dìng
tòng yǎng
tòng jīng
tòng wù
tòng cè
tòng guān
tòng niàn
tòng mà
tòng shāng
tòng ài
tòng pò
tòng qiè
tòng xī
tòng jiān
tòng chén
tòng nǎo
hāo nǎo
yùn nǎo
chù nǎo
fā nǎo
rù nǎo
bī nǎo
qì nǎo
ào nǎo
niǎo nǎo
wǎn nǎo
zhàng nǎo
chī nǎo
chēn nǎo
kǔ nǎo
kuì nǎo
jī nǎo
yōu nǎo
qīn nǎo
nù nǎo
fèn nǎo
jiǎo nǎo
chóu nǎo
dào nǎo
cì nǎo
zuì nǎo
fán nǎo
qiào nǎo
zháo nǎo
kěn nǎo
rè nǎo
xiū nǎo
kě nǎo
rě nǎo
hāo nǎo
jīng nǎo
kùn nǎo
ráo nǎo
áo nǎo
bēi nǎo
yàn nǎo
zào nǎo
⒈ 痛苦烦恼。
引南朝梁简文帝《金薄像疏》:“拔六根之痛恼,去五烧之焚灼。”
《南史·姚察传》:“初, 察欲读一藏经,并已究竟,将终,曾无痛恼,但西向正坐念,云‘一切空寂’。”
《法苑珠林》卷八七:“忧老百病生,坐起愁痛恼。”
痛tòng(1)(形)悲伤:~心。(2)(形)尽情地;深切地;彻底的:~快。(3)(形)疼痛。
恼读音:nǎo恼nǎo(1)(动)生气:~恨|别~。(2)(动)烦闷;心里不痛快:苦~。