tòng qiè
tòng jiān
tòng dǐ
tòng dìng
tòng tàn
tòng rè
tòng jiǎo
tòng shāng
tòng mà
tòng zhàng
tòng jué
tòng jí
tòng zuì
tòng kǒu
tòng yān
tòng jiǎo
tòng hèn
tòng rǔ
tòng chù
tòng chén
tòng kuì
tòng tòng
tòng chì
tòng cè
tòng gē
tòng jīng
tòng chǔ
tòng biān
tòng gǔ
tòng nǎo
tòng huǐ
tòng chì
tòng pò
tòng yǎng
tòng xī
tòng kuài
tòng fǎ
tòng xīn
tòng kǔ
tòng kù
tòng bì
tòng zēng
tòng zé
tòng cháng
tòng wù
tòng yǐn
tòng biǎn
tòng dào
tòng mà
tòng fēng
tòng fèn
tòng dá
tòng ài
tòng kū
tòng dú
tòng huǐ
tòng jǐng
tòng jiù
tòng gǎn
tòng jué
tòng guān
tòng jiào
tòng niàn
tòng náo
tòng wǎn
tòng jiá
tòng qīn
tòng jí
tòng chuàng
tòng jīng
tòng dǎ
tòng tán
⒈ 极力贬低。
引王国维《人间词话删稿》三四:“自竹垞(朱彝尊 )痛贬《草堂诗餘》,而推《絶妙好词》,后人羣附和之。”
痛tòng(1)(形)悲伤:~心。(2)(形)尽情地;深切地;彻底的:~快。(3)(形)疼痛。
贬读音:biǎn贬biǎn(1)(动)降低(封建时代多指官职;现代多指价值):~黜|~价。(2)(动)指出缺点;给予不好的评价(跟‘褒’相对)。