tòng cè
tòng cháng
tòng kǒu
tòng jí
tòng chì
tòng huǐ
tòng qīn
tòng dǐ
tòng kuì
tòng jiá
tòng jué
tòng dào
tòng zé
tòng jiǎo
tòng rǔ
tòng gǎn
tòng jiào
tòng zēng
tòng chǔ
tòng dú
tòng gǔ
tòng chì
tòng mà
tòng xī
tòng dìng
tòng náo
tòng pò
tòng yān
tòng yǐn
tòng wǎn
tòng chén
tòng kuài
tòng jiù
tòng jí
tòng zuì
tòng tàn
tòng dá
tòng guān
tòng kū
tòng jǐng
tòng jīng
tòng gē
tòng dǎ
tòng ài
tòng fǎ
tòng huǐ
tòng jīng
tòng bì
tòng jiǎo
tòng biān
tòng zhàng
tòng hèn
tòng kǔ
tòng qiè
tòng mà
tòng fèn
tòng wù
tòng yǎng
tòng jiān
tòng tán
tòng biǎn
tòng xīn
tòng fēng
tòng niàn
tòng jué
tòng nǎo
tòng kù
tòng chù
tòng chuàng
tòng tòng
tòng rè
tòng shāng
āi dào
qī dào
tòng dào
chàng dào
tàn dào
gǎn dào
shěn dào
mǐn dào
shāng dào
tòng dào
cǎn dào
lián dào
yǐn dào
zàn dào
zhěn dào
jīng dào
mǐn dào
mào dào
mǐn dào
jiē dào
yù dào
mào dào
zhèn dào
zhuī dào
xiào dào
yōu dào
jiàn dào
dá dào
jiā dào
bēi dào
痛悼tòngdào
(1) 沉痛地哀悼
例痛悼死难烈士英mourn deeply⒈ 沉痛哀悼。
引《晋书·温峤传》:“方赖大猷以拯区夏,天不憖遗,早世薨殂,朕用痛悼于厥心。”
唐杜牧《唐故银青光禄大夫赠吏部尚书崔公行状》:“开成元年十月二十日,薨於治所……主上痛悼,輟朝一日。”
《明史·曹文诏传》:“力不支,拔刀自刎死…… 承畴闻,拊膺大哭,帝亦痛悼。”
京剧《杨门女将》第四场:“宗保元帅捐躯沙场,朝廷失此栋梁,孤心实为痛悼!”
哀悼。
痛tòng(1)(形)悲伤:~心。(2)(形)尽情地;深切地;彻底的:~快。(3)(形)疼痛。
悼读音:dào悼dào(动)怀念死者;表示哀痛:追~|哀~。