tòng kǒu
tòng bì
tòng chì
tòng fēng
tòng jīng
tòng tàn
tòng gǔ
tòng jiǎo
tòng rǔ
tòng qiè
tòng yǎng
tòng cè
tòng chì
tòng dǎ
tòng rè
tòng huǐ
tòng biǎn
tòng jǐng
tòng wù
tòng cháng
tòng zhàng
tòng fèn
tòng jiù
tòng dá
tòng ài
tòng tòng
tòng kuì
tòng dìng
tòng jīng
tòng jiǎo
tòng chén
tòng tán
tòng jiá
tòng jué
tòng kù
tòng wǎn
tòng chǔ
tòng náo
tòng gē
tòng xī
tòng chù
tòng jué
tòng gǎn
tòng xīn
tòng fǎ
tòng jiào
tòng kǔ
tòng zēng
tòng zé
tòng mà
tòng dǐ
tòng kū
tòng mà
tòng yān
tòng jiān
tòng nǎo
tòng yǐn
tòng biān
tòng jí
tòng jí
tòng zuì
tòng huǐ
tòng niàn
tòng hèn
tòng kuài
tòng dú
tòng guān
tòng shāng
tòng qīn
tòng pò
tòng dào
tòng chuàng
xià chǔ
jùn chǔ
huān chǔ
jí chǔ
kǎo chǔ
tòng chǔ
shù chǔ
nán chǔ
cǎn chǔ
běi chǔ
píng chǔ
èr chǔ
suān chǔ
jǐ chǔ
cháng chǔ
liǎng chǔ
zhāng chǔ
qīng chu
wú chǔ
chuí chǔ
chóu chǔ
chuàng chǔ
jiǎ chǔ
bà chǔ
chen chǔ
fán chǔ
cuò chǔ
sàn chǔ
zhēn chǔ
huī chǔ
kù chǔ
cún chǔ
hè chǔ
zhàng chǔ
bēi chǔ
kǔ chǔ
kǎo chǔ
hán chǔ
biān chǔ
jī chǔ
mán chǔ
páng chǔ
xī chǔ
chuàng chǔ
cōng chǔ
shēn chǔ
jī chǔ
xīn chǔ
jiǎ chǔ
cè chǔ
xiàn chǔ
xī chǔ
qī chǔ
dào chǔ
zé chǔ
shāng chǔ
jùn chǔ
āi chǔ
chuí chǔ
tà chǔ
jiǎ chǔ
qiáo chǔ
zǔ chǔ
chuí chǔ
qí chǔ
jiàn chǔ
jīng chǔ
huāng chǔ
bǎng chǔ
huá chǔ
péng chǔ
sān chǔ
héng chǔ
sù chǔ
xīn chǔ
xīn chǔ
痛楚tòngchǔ
(1) 肉体的痛苦或精神的苦楚
hAo86.英pain;anguish;suffering⒈ 痛苦;苦楚;疼痛。
引《后汉书·独行传·陆续》:“续与主簿梁宏 、功曹史駟勋及掾史五百餘人诣洛阳詔狱就考,诸吏不堪痛楚,死者大半。”
《宣和遗事》后集:“﹝知军﹞命左右拽帝坐地上,以柳条鞭十五餘下,帝哭泣如雨,痛楚久而方甦。”
清蒲松龄《聊斋志异·娇娜》:“生胸间瘇起如桃,一夜如碗,痛楚呻吟。”
冰心《南归》:“我纵然尽写出这深悲极恸的往事,我还能在你们心中,加上多少痛楚?!”
周而复《上海的早晨》第四部六四:“徐守仁威风凛凛地挺直了腰,扁担在他肩上显得轻松的多了,肩膀一点也不痛楚了。”
⒉ 犹沉痛。
引李大钊《鲁豫陕等省的红枪会》:“一边是些符咒拳术,一边是些机关枪大炮,自然是敌不过,自然在事实上与以很痛楚的教训。”
痛苦、苦楚。
痛tòng(1)(形)悲伤:~心。(2)(形)尽情地;深切地;彻底的:~快。(3)(形)疼痛。
楚读音:chǔ楚chǔ(1)(形)〈书〉痛苦:苦~。(2)(名)牡荆;落叶灌木;开青色或紫色的穗状小花;鲜叶供药用。(3)古国名。在今湖南;湖北一带;战国七雄之一:~国。(4)姓。