tòng dú
tòng kū
tòng kù
tòng chǔ
tòng mà
tòng chù
tòng shāng
tòng yǎng
tòng zé
tòng chuàng
tòng nǎo
tòng wù
tòng zuì
tòng jiào
tòng jí
tòng pò
tòng mà
tòng tàn
tòng jiān
tòng rǔ
tòng gǎn
tòng yān
tòng jué
tòng gǔ
tòng dìng
tòng bì
tòng xī
tòng jí
tòng jiǎo
tòng kǔ
tòng fèn
tòng rè
tòng hèn
tòng jīng
tòng cè
tòng kuì
tòng chén
tòng yǐn
tòng jiù
tòng biǎn
tòng jǐng
tòng jiǎo
tòng dǎ
tòng kǒu
tòng jué
tòng dǐ
tòng wǎn
tòng xīn
tòng dá
tòng zēng
tòng huǐ
tòng tòng
tòng cháng
tòng niàn
tòng biān
tòng zhàng
tòng tán
tòng fǎ
tòng gē
tòng guān
tòng qiè
tòng chì
tòng qīn
tòng náo
tòng fēng
tòng ài
tòng huǐ
tòng kuài
tòng jiá
tòng dào
tòng jīng
tòng chì
jiē fèn
jí fèn
qióng fèn
huái fèn
jī fèn
gū fèn
kài fèn
yú fèn
gōng fèn
kù fèn
fěi fèn
xiá fèn
bào fèn
āi fèn
yù fèn
hèn fèn
kàng fèn
jī fèn
yì fèn
zhèn fèn
qì fèn
sǐ fèn
chù fèn
chóu fèn
kǎi fèn
dān fèn
gòng fèn
hán fèn
gěng fèn
gǎn fèn
jiāo fèn
shū fèn
huì fèn
xiū fèn
shāng fèn
jīng fèn
cán fèn
shū fèn
xián fèn
zhì fèn
jì fèn
kěn fèn
mín fèn
tòng fèn
bēi fèn
fèn fèn
yì fèn
chóu fèn
xiě fèn
líng fèn
zhōng fèn
yōu fèn
yùn fèn
yuān fèn
fā fèn
mèn fèn
yí fèn
bèn fèn
chēn fèn
wǎn fèn
yuàn fèn
bēng fèn
tàn fèn
jí fèn
juàn fèn
xuě fèn
jí fèn
shū fèn
jǔ fèn
nù fèn
jiǎo fèn
kuì fèn
sù fèn
shì fèn
yōu fèn
sī fèn
lí fèn
⒈ 悲痛愤怒;痛心愤慨。
引唐杜甫《草堂》诗:“义士皆痛愤,纪纲乱相踰。”
《旧唐书·太宗诸子传论》:“武后斵丧王室,潜移龟鼎, 越王贞父子痛愤,义不图全。”
陈少白《兴中会革命史要》十二:“杨衢云被暗杀的消息,传到日本,孙先生在横滨闻信,深为痛愤。”
郭沫若《棠棣之花》第五幕:“春姑 :(痛愤欲绝)啊,人的良心何在呀!”
⒉ 极端愤恨。
引《新唐书·姦臣传下·卢杞》:“既得志,险贼寖露,贤者媢,能者忌……其狙害隐毒,天下无不痛愤。”
痛tòng(1)(形)悲伤:~心。(2)(形)尽情地;深切地;彻底的:~快。(3)(形)疼痛。
愤读音:fèn愤fèn(动)因为不满意而感情激动;发怒:~然|~愤|~激。