王鼎


王鼎的组词


王维

wáng wéi

王傅

wáng fù

王旨

wáng zhǐ

王后

wáng hòu

王家

wáng jiā

王庄

wáng zhuāng

王赫

wáng hè

王鳣

wáng zhān

王子

wáng zǐ

王德

wáng dé

王濯

wáng zhuó

王冠

wáng guān

王面

wáng miàn

王灵

wáng líng

王贡

wáng gòng

王鴡

wáng jū

王妃

wáng fēi

王觐

wáng jìn

王典

wáng diǎn

王刍

wáng chú

王圻

wáng qí

王卒

wáng zú

王府

wáng fǔ

王萯

wáng fù

王延

wáng yán

王枋

wáng fāng

王春

wáng chūn

王言

wáng yán

王父

wáng fù

王母

wáng mǔ

王宫

wáng gōng

王囚

wáng qiú

王者

wáng zhě

王勃

wáng bó

王士

wáng shì

王柄

wáng bǐng

王只

wáng zhī

王道

wáng dào

王军

wáng jūn

王霸

wáng bà

王旌

wáng jīng

王珧

wáng yáo

王桦

wáng huà

王侯

wáng hóu

王体

wáng tǐ

王封

wáng fēng

王主

wáng zhǔ

王志

wáng zhì

王旅

wáng lǚ

王牌

wáng pái

王梁

wáng liáng

王白

wáng bái

王乔

wáng qiáo

王田

wáng tián

王程

wáng chéng

王庾

wáng yǔ

王城

wáng chéng

王载

wáng zǎi

王纶

wáng lún

王友

wáng yǒu

王范

wáng fàn

王魁

wáng kuí

王休

wáng xiū

王浆

wáng jiāng

王境

wáng jìng

王气

wáng qì

王宾

wáng bīn

王节

wáng jié

王刘

wáng liú

王储

wáng chǔ

王法

wáng fǎ

王寮

wáng liáo

王杨

wáng yáng

王亲

wáng qīn

王蚥

wáng fǔ

王忾

wáng kài

王尔

wáng ěr

王八

wáng bā

王星

wáng xīng

王门

wáng mén

王风

wáng fēng

王枚

wáng méi

王所

wáng suǒ

王雎

wáng jū

王老

wáng lǎo

王舆

wáng yú

王相

wáng xiàng

王兵

wáng bīng

王都

wáng dū

王茧

wáng jiǎn

王笔

wáng bǐ

王瓜

wáng guā

王余

wáng yú

王明

wáng míng

王国

wáng guó

王统

wáng tǒng

王人

wáng rén

王辂

wáng lù

王族

wáng zú

王鸠

wáng jiū

王吏

wáng lì

王弓

wáng gōng

王坛

wáng tán

王廷

wáng tíng

王侨

wáng qiáo

王机

wáng jī

王车

wáng chē

王女

wáng nǚ

王畿

wáng jī

王烈

wáng liè

王度

wáng dù

王室

wáng shì

王何

wáng hé

王臣

wáng chén

王赋

wáng fù

王媚

wáng mèi

王躬

wáng gōng

王班

wáng bān

王教

wáng jiào

王制

wáng zhì

王莲

wáng lián

王豹

wáng bào

王居

wáng jū

王倪

wáng ní

王师

wáng shī

王蛇

wáng shé

王事

wáng shì

王姬

wáng jī

王台

wáng tái

王姑

wáng gū

王京

wáng jīng

王赞

wáng zàn

王李

wáng lǐ

王马

wáng mǎ

王辅

wáng fǔ

王夏

wáng xià

王岁

wáng suì

王鼎

wáng dǐng

王朝

wáng cháo

王资

wáng zī

王孟

wáng mèng

王术

wáng shù

王化

wáng huà

王佐

wáng zuǒ

王孙

wáng sūn

王土

wáng tǔ

王虺

wáng huī

王长

wáng cháng

王菩

wáng pú

王极

wáng jí

王业

wáng yè

王良

wáng liáng

王公

wáng gōng

王魏

wáng wèi

王时

wáng shí

王谢

wáng xiè

王轨

wáng guǐ

王舍

wáng shè

王鈇

wáng fū

王礼

wáng lǐ


窃鼎

qiè dǐng

文鼎

wén dǐng

燃鼎

rán dǐng

崇鼎

chóng dǐng

列鼎

liè dǐng

牢鼎

láo dǐng

司鼎

sī dǐng

分鼎

fēn dǐng

于鼎

yú dǐng

梁鼎

liáng dǐng

汉鼎

hàn dǐng

观鼎

guān dǐng

甘鼎

gān dǐng

调鼎

tiáo dǐng

璜鼎

huáng dǐng

匡鼎

kuāng dǐng

璇鼎

xuán dǐng

鑫鼎

xīn dǐng

郜鼎

gào dǐng

鏏鼎

wèi dǐng

轩鼎

xuān dǐng

曶鼎

hū dǐng

扛鼎

gāng dǐng

鸿鼎

hóng dǐng

铭鼎

míng dǐng

赝鼎

yàn dǐng

负鼎

fù dǐng

窥鼎

kuī dǐng

延鼎

yán dǐng

龟鼎

guī dǐng

盛鼎

shèng dǐng

钟鼎

zhōng dǐng

饪鼎

rèn dǐng

炉鼎

lú dǐng

神鼎

shén dǐng

庖鼎

páo dǐng

玉鼎

yù dǐng

享鼎

xiǎng dǐng

下鼎

xià dǐng

晋鼎

jìn dǐng

茵鼎

yīn dǐng

迁鼎

qiān dǐng

金鼎

jīn dǐng

沸鼎

fèi dǐng

阴鼎

yīn dǐng

瓦鼎

wǎ dǐng

毚鼎

chán dǐng

九鼎

jiǔ dǐng

丹鼎

dān dǐng

汾鼎

fén dǐng

盘鼎

pán dǐng

破鼎

pò dǐng

卫鼎

wèi dǐng

五鼎

wǔ dǐng

拿鼎

ná dǐng

牛鼎

niú dǐng

王鼎

wáng dǐng

剌鼎

lá dǐng

三鼎

sān dǐng

龙鼎

lóng dǐng

台鼎

tái dǐng

铛鼎

chēng dǐng

铅鼎

qiān dǐng

喜鼎

xǐ dǐng

折鼎

zhé dǐng

刑鼎

xíng dǐng

鼋鼎

yuán dǐng

篆鼎

zhuàn dǐng

奠鼎

diàn dǐng

舐鼎

shì dǐng

问鼎

wèn dǐng

卜鼎

bǔ dǐng

彝鼎

yí dǐng

孔鼎

kǒng dǐng

陪鼎

péi dǐng

试鼎

shì dǐng

鹄鼎

hú dǐng

覆鼎

fù dǐng

执鼎

zhí dǐng

馋鼎

chán dǐng

鹤鼎

hè dǐng

真鼎

zhēn dǐng

商鼎

shāng dǐng

爨鼎

cuàn dǐng

石鼎

shí dǐng

镵鼎

chán dǐng

周鼎

zhōu dǐng

染鼎

rǎn dǐng

干鼎

gàn dǐng

和鼎

hé dǐng

宝鼎

bǎo dǐng

羞鼎

xiū dǐng

槐鼎

huái dǐng

方鼎

fāng dǐng

谗鼎

chán dǐng

药鼎

yào dǐng

定鼎

dìng dǐng

夏鼎

xià dǐng

上一组词:涂附
下一组词:薪饷

更多王的组词

王鼎的意思


词语解释:

相传禹收九牧之金,铸hAo86.为九鼎。三代时以为传国之宝器。后以"王鼎"谓帝业。

引证解释:

⒈ 相传禹收九牧之金,铸为九鼎。 三代时以为传国之宝器。后以“王鼎”谓帝业。参阅《史记·封禅书》。

引唐杨炯《原州百泉县令李君神道碑》:“诸侯窥王鼎之尊,天子厌金陵之气。”

网络解释:

王鼎 (清朝道光时期的大学士)

王鼎(1768—1842年),字定九,号省厓、槐荫山人,陕西蒲城人。中国近代民主革命序幕时期政治家、著称于世的爱国名相,有清朝陕西名臣之一。嘉庆元年(1796年)成进士,历任翰林院庶吉士、编修、侍讲学士、侍读学士、礼、户、吏、工、刑等部侍郎、户部尚书、河南巡抚、直隶总督、军机大臣、东阁大学士。曾改革河务、盐政、平反冤狱,颇有政绩。道光五年,服阕,以一品衔署户部侍郎,授军机大臣。追赠太保,谥文恪,入祀贤良祠。
更多鼎的组词

王鼎详细解释


读音:wáng,wàng[ wáng ]

1. 古代一国君主的称号,现代有些国家仍用这种称号:王国。王法。公子王孙。王朝(cháo )。

2. 中国古代皇帝以下的最高爵位:王公。王侯。

3. 一族或一类中的首领:山大王。蜂王。王牌(桥牌中最大的牌;喻最有力的人物或手段)。

4. 大:王父(祖父)。王母(祖母)。

5. 姓。

读音:dǐng

鼎dǐng(1)(名)古代煮东西用的器物;三足两耳:钟~。(2)(副)正当、 正在:~盛。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025