wáng lián
wáng jūn
wáng xià
wáng mèng
wáng zhě
wáng mèi
wáng suì
wáng yǔ
wáng bà
wáng qì
wáng zhǐ
wáng fēng
wáng zǐ
wáng shù
wáng pái
wáng yǒu
wáng lǐ
wáng lǚ
wáng hè
wáng fǔ
wáng rén
wáng qiáo
wáng bīn
wáng chén
wáng xiū
wáng jū
wáng jiào
wáng líng
wáng wèi
wáng jī
wáng mǔ
wáng jiāng
wáng mén
wáng xiè
wáng yú
wáng guó
wáng pú
wáng dū
wáng hóu
wáng zǎi
wáng liè
wáng lù
wáng huī
wáng ěr
wáng shé
wáng jī
wáng shí
wáng mǎ
wáng jū
wáng jiū
wáng zú
wáng lì
wáng shì
wáng lún
wáng bó
wáng fū
wáng lǎo
wáng huà
wáng shì
wáng tíng
wáng shè
wáng zhuāng
wáng tǔ
wáng shì
wáng bīng
wáng zhì
wáng tán
wáng tái
wáng fù
wáng jié
wáng chūn
wáng chéng
wáng hé
wáng guǐ
wáng tián
wáng zuǒ
wáng chē
wáng liáo
wáng bái
wáng fǎ
wáng dù
wáng yáng
wáng bào
wáng nǚ
wáng sūn
wáng fù
wáng shī
wáng míng
wáng zhān
wáng cháo
wáng jiǎn
wáng zhǔ
wáng chú
wáng yán
wáng yáo
wáng zhuó
wáng gōng
wáng fēng
wáng qí
wáng wéi
wáng diǎn
wáng bǐng
wáng kài
wáng zī
wáng qiáo
wáng liáng
wáng jiā
wáng dào
wáng liú
wáng tǒng
wáng ní
wáng dǐng
wáng fēi
wáng gū
wáng kuí
wáng suǒ
wáng bān
wáng jìn
wáng jī
wáng bǐ
wáng zú
wáng lǐ
wáng xīng
wáng bā
wáng fù
wáng fāng
wáng dé
wáng fǔ
wáng miàn
wáng zhī
wáng fǔ
wáng tǐ
wáng qiú
wáng gōng
wáng yú
wáng yè
wáng chǔ
wáng gōng
wáng qīn
wáng jí
wáng fù
wáng fàn
wáng jìng
wáng cháng
wáng yán
wáng guān
wáng guā
wáng zhì
wáng hòu
wáng jīng
wáng huà
wáng chéng
wáng gòng
wáng zàn
wáng liáng
wáng jū
wáng gōng
wáng xiàng
wáng méi
wáng jīng
mù suǒ
hé suǒ
lǐ suǒ
nián suǒ
qǐn suǒ
jū suǒ
bì suǒ
mù suǒ
zài suǒ
jìn suǒ
biǎn suǒ
huà suǒ
xū suǒ
kuà suǒ
shù suǒ
xīn suǒ
cè suǒ
jǐ suǒ
shào suǒ
cuò suǒ
guò suǒ
pèi suǒ
huì suǒ
zhuàn suǒ
bié suǒ
ān suǒ
wáng suǒ
xián suǒ
dìng suǒ
dǐ suǒ
cháng suǒ
luó suǒ
gōng suǒ
néng suǒ
dì suǒ
xíng suǒ
biàn suǒ
qiān suǒ
tái suǒ
yù suǒ
de suǒ
zhù suǒ
xíng suǒ
rèn suǒ
liè suǒ
wú suǒ
guān suǒ
bǎo suǒ
chè suǒ
cì suǒ
fēi suǒ
zhé suǒ
shì suǒ
cuán suǒ
yǒu suǒ
zhěn suǒ
jūn suǒ
chù suǒ
tā suǒ
chǎng suǒ
sù suǒ
kòng suǒ
jǐng suǒ
qí suǒ
guān suǒ
qú suǒ
héng suǒ
mín suǒ
huì suǒ
qī suǒ
wèi suǒ
⒈ 指燕寝,古代帝王休息安寝的处所。
引《周礼·天官·九嫔》:“九嬪掌妇学之灋……而以时御叙于王所。”
郑玄注:“王所息之燕寝。”
《史记·周本纪》:“武王至周,自夜不寐, 周公旦即王所曰:‘曷为不寐?’”
⒉ 指行宫。
引《穀梁传·僖公二十八年》:“公朝于王所。朝不言所,言所者,非其所也。”
惠栋《九经古义·穀梁传》:“王所者,犹汉时所谓行在所也。”
唐刘禹锡《山南西道新修驿路记》:“华阳黑水,昔称丑地,近者尝为王所,百态丕变。”
1. 古代一国君主的称号,现代有些国家仍用这种称号:王国。王法。公子王孙。王朝(cháo )。
2. 中国古代皇帝以下的最高爵位:王公。王侯。
3. 一族或一类中的首领:山大王。蜂王。王牌(桥牌中最大的牌;喻最有力的人物或手段)。
4. 大:王父(祖父)。王母(祖母)。
5. 姓。
所读音:suǒ[ suǒ ]1. 处,地方:住所。哨所。场所。处所。
2. 机关或其他办事的地方的名称:研究所。派出所。
3. 量词,指房屋:一所四合院。
4. 用在动词前,代表接受动作的事物:所部(所率领的部队)。所谓(a.所说的;b.某些人所说的,含不承认意)。无所谓(不关紧要,不关心)。所有。各尽所能。所向无敌。有所不为而后可以有为。
5. 用在动词前,与前面的“为”或“被”字相应,表示被动的意思:为人所敬。
6. 姓。